97 -> 120

11.8K 157 99
                                    

Chương 97

 

Một đám người nghỉ ngơi hồi phục xong thì bắt đầu tìm tòi các thứ mà Đường Tịnh Chi chưa kịp mang đi trong khách sạn rộng lớn này. Bọn họ tìm được không ít những thứ có giá trị, nhưng vì nhân lực hữu hạn, không thể mang đi. Sau khi trời sáng thì âm thanh lửa đạn ở nơi này chắc chắn sẽ hấp dẫn rất nhiều cảnh sát, bọn họ mang đi tất cả những thứ có thể mang, sau đó phóng hỏa thiêu toàn bộ khách sạn.

Vì đang mùa hạ, rừng cây có độ ẩm cao, nhất thời không thể làm lửa cháy lớn được, bọn họ chỉ phóng hỏa thôi đã tiêu tốn hơn hai giờ, sau đó vội vã rời đi trước khi trời sáng, quay lại đường cũ để xuống núi.

Dưới tình huống trời không mưa, đường xuống núi dễ đi hơn rất nhiều, bọn họ chỉ dùng năm giờ đã xuống núi, lên xe rời khỏi nơi này.

Thừa dịp nửa đêm quay lại biệt thự kia, bọn họ đã trải qua một đêm chiến đấu và một ngày bôn ba, tất cả đều mệt mỏi không chịu nổi.

Du Chuẩn lần này tổn thất một chiến hữu, còn có vài người bị thương, đáng giận nhất là đến cuối cùng lại để Đường Tịnh Chi chạy mất, bởi vậy không khí càng thêm trầm trọng.

Thẩm Diệu đột nhiên xuất hiện, quấy rầy trận tuyến của họ, làm cho bọn họ phải bàn bạc kỹ hơn, tìm kiếm điểm dừng chân tiếp theo của Đường Tịnh Chi, hoặc là đến thẳng hang ổ của hắn. Nhưng bất kể là cách nào, trước mắt bọn họ đều không có một chút manh mối.

Jobert căm giận nói, "Mẹ nó, không ngờ lại để nó chạy mất, gã Thẩm Diệu kia lợi hại như vậy sao? Vì sao anh không để chúng tôi đuổi theo?"

Đường Đinh Chi đang trầm tư, y ngẩng đầu nhìn các lính đánh thuê này, tất cả đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn y, y nói: "Thẩm Diệu quả thật là một long huyết nhân vô cùng lợi hại, hắn tiến hóa thật sự thành công, hơn nữa gien dung hợp trong thời gian rất ngắn, hắn lại đã dùng hơn hai mươi năm để không ngừng cường hóa bản thân. Không ai biết cách làm thế nào để phát huy uy lực long huyết đến cực hạn hơn hắn, thậm chí tôi tin rằng hắn biết rất nhiều cách vận dụng long huyết mà chúng tôi không biết. Chỉ bằng uy lực thuần huyết thì còn không phải đối thủ của hắn." Y liếc nhìn Thẩm Trường Trạch một cái, "Ít nhất bây giờ cậu vẫn không phải đối thủ của hắn."

Ô Nha tiếp lời: "Trong giới long huyết nhân chúng tôi, Thẩm Diệu sớm đã trở thành truyền kỳ. Độ thuần huyết cao tới sáu phần, cách vận dụng và khống chế uy lực long huyết hoàn mỹ, từng đơn thương độc mã đối phó với nguyên một đội quân, hơn nữa hắn vẫn là cha của long huyết nhân thuần huyết duy nhất. Anh hiểu chưa, hắn chính là long huyết nhân trong truyền thuyết, thật không ngờ truyền thuyết này lại xuất hiện trước mặt chúng tôi. Cho nên, tôi cho rằng đại tá phán đoán như vậy là bình thường, một, hắn cũng không chủ động công kích chúng ta, hai, chúng ta biết rất ít về hắn và thực lực của những long huyết nhân hắn mang đến, ba, với mục đích của hắn trước mắt chúng ta mới chỉ đoán, còn chưa thể nói là hiểu biết chân tướng. Có lẽ hắn cũng không phải kẻ địch, tiếp theo chúng ta hẳn là nên cẩn thận hành động, tránh tạo thành thương vong không cần thiết."

Dưỡng PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ