Ngổn ngang, kì lạ, khó hiểu

55 13 4
                                    

bóng đêm sẽ dần nhấn chìm mọi thứ mê đắm nó...

---------

Đã hai năm rồi kể từ cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà tôi đã nắm lấy bàn tay đầy gai gốc của gã để trèo lên khỏi một cái hố to, nhưng lên được rồi thì cũng chẳng thấy được thứ ánh sáng mà tôi khao khát, tất cả đều tối đen, không một lối thoát.

Tự tôn hay tư tưởng?

Tất cả không thể đào ra tiền, thứ mà tôi, gia đình tôi hay tất cả đều cần, thứ vận hành thế giới mục nát này.

Có tiền gửi về cho ba mẹ, mua được một căn nhà, không phải sống trong căn nhà thuê giá rẻ mà tháng nào cũng phải cúi đầu xin nợ, có được những thứ mình thích, quần áo, trang sức, xe cộ. Với một cô gái vừa chập chững bước vào đời thì đó là những thứ có mơ cũng khó mà thấy được. Nhưng tôi đạt được ở cái độ tuổi này quả là một điều phi thường.

Như vậy không phải tốt hơn sao?

Trước mắt thì tôi khá là thoả mãn với cuộc sống hiện tại, nói đúng hơn thì là thoả mãn về mặt vật chất còn tinh thần thì chẳng ổn chút nào, một chút cũng không.

Thật sáo rỗng.

Hanma Shuuji, một tên máu lạnh và mưu mô, gã có thể bất chấp tất cả vì lợi ích của bản thân, thẳng tay với những kẻ gã cho là chướng mắt.

Đi theo gã hai năm nhưng những gì tôi thấy ở gã cũng chỉ có vậy, thế giới nội tâm của gã phức tạp hơn ai hết, đó là một mớ hỗn độn đầy tanh tưởi. Cũng chẳng biết đến khi nào thì đến lượt tôi gục đầu trước họng súng của gã. Tất cả chỉ là vấn đề thời gian.

"Này, cô đang suy nghĩ gì mà không để tâm đến lời tôi nói vậy!?"

Tôi giật bắn mình, gác lại những suy nghĩ vu vơ, quay đầu nhìn về phía gã.

Gã ngồi ở bàn làm việc, hai chân tùy tiện đặt lên bàn, ánh mắt vẫn một màu lạnh ngắt.

"Đối với một đứa con gái mới lớn thì không thiếu chuyện để suy nghĩ đâu, anh muốn nói gì với tôi sao?"

"Tối nay có việc gì phải làm không?"

Đó là công việc của tôi, đơn giản hơn lúc đầu tôi nghĩ rất nhiều. Mở chiếc laptop đời mới nhất ra, tôi ấn vào một tệp lịch trình của gã trong tuần này.

"Đến quán bar X thu tiền, gặp một người quan trọng ở đó..."

Tôi ngước nhìn biểu cảm của gã, có lẽ vị khách này khá bí ẩn đây, chọn quán bar làm nơi gặp mặt thì có lẽ cũng chẳng tốt lành gì.

"Phiền chết đi được."

Tôi không quan tâm mấy đến cuộc sống về đêm của gã, nhưng những lúc không có việc gì làm thì gã thường tìm đến những nơi chẳng mấy trong sáng để ăn chơi, thường thì liên quan đến công việc gã sẽ mang tôi theo, còn không thì coi như một ngày làm việc của tôi sẽ kết thúc khi mặt trời bắt đầu lặn.

"Cô thay tôi đến đó đi."

"Nếu chỉ thu tiền thì tôi có thể đi, nhưng lần này là anh có hẹn, đừng có tự ý giao việc như vậy, Kisaki sẽ xử lý anh đó."

Đen Và Trắng [HanmaxYou]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ