Pheromone (6)

767 53 0
                                    

Sau khi tìm thấy thuốc ức chế trong phòng, Zee tiêm cho Nunew một liều rồi ngồi xuống bên giường nhìn cậu mê man đi vào giấc ngủ, thỉnh thoảng còn cẩn thận giém góc chăn cho cậu.

Zee thở dài một hơi, nói thật hắn vất vả lắm mới kiềm chế được suy nghĩ đánh dấu vĩnh viễn Nunew. Hắn cảm giác có một giọng nói nằm sâu trong tiềm thức không ngừng nói với hắn rằng: đánh dấu em ấy, đánh dấu em ấy đi, biến em ấy thành Omega của riêng một mình Zee Pruk. Nhưng hắn biết, hắn phải nhịn, nhịn đến mức hai mắt đỏ ngầu.

Cuối cùng, lý trí vẫn chiến thắng tất cả, Zee đã kiềm chế thành công sự kích động trong cơ thể mình để không tha Nunew lên giường, đánh dấu vĩnh viễn cậu.

Hắn không muốn sau khi Nunew tỉnh dậy cậu sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt thù hận như tên khốn vừa rồi, lợi dụng lúc cậu không tỉnh táo mà đánh dấu thì có khác gì cưỡng bức cậu đâu?

“Ưm..” Trong cơn mơ màng, Nunew khẽ rên lên một tiếng đầy khó chịu, đôi lông mày nhíu chặt, vầng trán toát đầy mồ hôi lạnh. Zee vào nhà vệ sinh lấy một cái khăn lông ướt lau mồ hôi cho cậu, cảm giác mát mẻ sảng khoái truyền đến khiến cơ thể Nunew dần dần thả lỏng.

“Nunew ngoan, ngủ đi em.” Zee cúi người hôn lên trán cậu, lông mi cậu khẽ rung động sau cái hôn của hắn. Zee cũng không để ý, chỉ cho rằng cậu còn đang khó chịu.

Trong phòng tràn ngập mùi bạc hà the mát, Zee đứng dậy mở cửa sổ cho thông gió, hắn sợ nếu hai người tiếp tục ngửi mùi pheromone của nhau thêm nữa sẽ không nhịn được mà làm chuyện gì không nên làm mất.

Zee nhìn đồng hồ xem thời gian, bây giờ đã là buổi chiều rồi, hộp cơm hắn mua lúc trưa bị vứt ngoài hành lang chắc chắn không dùng được nữa, phải đi mua đồ ăn khác về cho Nunew thôi, Zee sợ khi cậu tỉnh dậy sẽ đói bụng.

Cũng không biết tên khốn Alpha kia còn nằm ngoài đó không, nếu vẫn còn Zee nhất định phải đánh cho gã một trận nữa. Nhưng Zee cũng không muốn sau khi Nunew tỉnh lại sẽ hốt hoảng vì không có mình ở bên, hắn vội vàng tìm ra một mảnh giấy, để lại lời nhắn cho cậu: Nunew, anh ra ngoài mua cơm. Mọi chuyện anh đã xử lý hết rồi. Nếu tỉnh lại thì ngoan ngoãn ở trong phòng chờ anh nhé, lần sau nếu có ai gõ cửa phải nhớ nhìn qua mắt mèo rồi mới được mở, nghe chưa?

Câu cuối cùng, Zee vừa viết vừa ghì chặt bút, hắn mơ hồ đoán được Nunew mở cửa là vì sáng nay Zee nói sẽ mang cơm trưa về cho cậu. Cho nên khi có người gõ cửa cậu không hề nghi ngờ gì mà mở ngay, ai ngờ người đứng ngoài không phải là Zee mà là một tên khốn có ý đồ cưỡng bức cậu.

Zee cảm thấy mình có trách nhiệm phải dạy cho Omega hắn ý thức bảo vệ bản thân, hắn không muốn tình huống ngày hôm nay xảy ra thêm một lần nào nữa.

Zee thu dọn lại phòng ốc một chút rồi mở cửa bước ra ngoài. Tên Alpha kia đã biến mất không còn bóng người, Zee căm tức mím chặt môi, xem như gã ta gặp may, nếu lần sau còn để hắn bắt được hắn nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Tiếng cửa đóng lại vang lên “lách cách”, Nunew vốn đang mê man trên giường đột nhiên ngồi bật dậy.

“A...” Nunew buồn bực đưa tay lên cào cào tóc, trong cơn mông lung vừa nãy, cậu mơ hồ cảm giác được P’Zee dịu dàng lau mặt cho cậu, còn hôn lên trán cậu. Nunew muốn mở mắt nhưng lại không biết nói gì, cậu cũng xấu hổ lắm chứ.

[Transfic||ZeeNunew] Mai thúy OTP tổng hợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ