Pheromone (14)

915 67 7
                                    

Cửa mở ra, phu nhân Panich nhìn con trai mình với ánh mắt không hài lòng: “Con đang làm gì vậy?”

“Mẹ, sao mẹ lại đến đây?” Zee vừa hoảng vừa lo, giơ tay kéo cao cổ áo che đi dấu vết trên người. Tối hôm qua là lần đầu tiên của hắn cho nên có hơi mất khống chế, trên người có không ít dấu vết do bị Nunew cắn, vừa ngứa vừa đỏ đến chói mắt.

Lúc này phu nhân Panich mới chú ý đến dấu răng trên cổ con trai mình: “Cổ của con bị làm sao đây?”

Miệng hỏi nhưng trong lòng bà thầm nghĩ, dấu răng sâu thế này, xem ra đêm qua bắt nạt con nhà người ta cũng không vừa đâu.

“À... Muỗi cắn mẹ ạ.” Zee đột nhiên cảm thấy chột dạ, gia đình hắn từ trước tới giờ luôn giáo dục hắn rằng sau khi kết hôn mới được đánh dấu bạn đời của mình. Nhưng hôm qua hắn bị ép vào kỳ dịch cảm, lại có Nunew ở ngay cạnh bên, làm sao mà hắn nhịn được...

“Nói vậy mà con cũng nói được à, con tưởng con lừa được mẹ chắc?” Phu nhân Panich ném cho hắn một cái nhìn xem thường đầy tao nhã, thằng nhóc này còn không dám nói thật với bà.

“Con sửa cái tật nói dối sẽ chớp mắt của mình đi rồi hãy nghĩ đến chuyện nói dối mẹ. Giờ thì giải thích đi, tại sao lại thế này? Dấu vết trên cổ con vừa nhìn đã biết là do Omega cắn, chẳng lẽ con cưỡng ép đánh dấu Omega nhà người ta rồi?”

Phu nhân Panich giả bộ che miệng kinh ngạc, thật ra bà đã biết con trai mình có Omega từ lâu rồi. Hôm qua hiệu trưởng vội vàng gọi điện cho bà nói rằng Zee bị ép vào kỳ dịch cảm ở trường, xuống phòng y tế tiêm thuốc ức chế xong thì lập tức rời đi, xin phép về nhà nghỉ ngơi mấy ngày.

Bà lo lắng cho sức khỏe của con trai mình, sốt ruột gọi điện cho hắn, thế mà gọi đến mười mấy cuộc cũng không có ai bắt máy.

Lúc tiếng chuông vang lên, hai người còn đang bận làm này làm kia, cho dù có nghe thấy thì cũng mặc kệ. Khi đó, tất cả sự chú ý đều dồn hết lên người đối phương, pheromone nồng nặc trong không khí khiến cả hai gần như không thể suy nghĩ được gì, trong mắt trong lòng chỉ còn có nhau.

Không còn cách nào khác, phu nhân Panich chỉ có thể gọi cho bạn thân của con trai, may là lần này đã có người nghe điện thoại.

“Max à, con có biết Zee đi đâu không? Bác không gọi được cho nó.”

“À, bác ơi, nó về nhà từ lâu rồi ạ. Nó không nghe điện thoại của bác chắc là vì...” Tuy biết phu nhân Panich không nhìn thấy được vẻ mặt của mình nhưng Max vẫn nháy mắt lia lịa, trong giọng nói tràn đầy sự trêu chọc: “Chắc là đang bận ôm bạn trai nhỏ rồi, bác thông cảm cho nó nhé.”

“Cái gì? Nó có bạn trai khi nào mà sao không báo với người nhà một tiếng?”

Zee chưa từng nhắc về chuyện yêu đương với bà, thông báo trước một câu cũng không có.

“Hay là bác hỏi thẳng nó đi, nhưng mà con nghĩ bây giờ thì không tiện lắm. Sáng mai bác qua nhà nó sau bác nhé.”

Nếu Zee nghe thấy những lời này của Max, hắn nhất định sẽ cảm ơn thằng bạn thân chí cốt của mình. Nếu lúc đó không có Max, nói không chừng mẹ hắn đã tìm đến tận nhà, quấy rầy trận mây mưa nóng bỏng của hai người rồi. Lúc đó hắn còn đang trong kỳ dịch cảm, nếu còn phải nhịn nữa chắc hắn sẽ phát điên mất.

[Transfic||ZeeNunew] Mai thúy OTP tổng hợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ