[ĐT] Đường Bảo ốm (p1)

1.8K 200 13
                                    

⚠Warning: Ám Tôn Đường Bảo x Mai Hoa Kiếm Tôn.
OOC.
Tất cả đều là tưởng tượng, không liên quan đến mạch truyện chính.
_________________________

"Cái tên chết tiệt này, cút ra ngoài cho ta!"

"Không muốn! Đại huynh à, người ta là đang bị ốm đó, sao huynh lỡ nhẫn tâm đuổi người bệnh ra ngoài vậy chứ"

"Ha? Cái tên Ám Tôn nổi tiếng khắp thiên hạ mà lại để mình bị ốm sao? Chuyện ma quỷ gì đây?"

"Đệ dù sao cũng là con người mà, có phải dạng trâu bò như huynh đâu...Á á đừng đánh đừng đánh mà"

"Ta không quan tâm, cút ra ngoài cho ta ngủ nhanh"

Thanh Minh bày ra bộ mặt cau có, giơ nắm đấm lên định cho tên kia một quyền. Ngay lập tức Đường Bảo theo bản năng nhắm tịt mắt lại kéo chăn lên che chắn.

Thanh Minh khó chịu tặc lưỡi một cái, nhìn Đường Bảo hiện giờ yếu xìu như vậy có khi chỉ cần ăn một phát đấm thôi là lăn ra bất tỉnh luôn ấy chứ.

Thân hình cao lớn dần tiến lại gần Đường Bảo.

Bàn tay to lớn của Thanh Minh tóm lấy cổ Đường Bảo kéo về phía mình, rồi nhẹ nhàng áp hai trán vào nhau.

Đường Bảo trốn trong chăn đang vùng vẫy cũng khựng lại, ngơ ngác trước hành động của Thanh Minh.

Dù cách nhau một lớp chăn dày nhưng Thanh Minh vẫn có thể cảm nhận được từng hơi thở ấm nóng của Đường Bảo truyền ra.

Nhiệt độ cả người lẫn phòng dần nóng lên kì lạ.

Lúc sau Thanh Minh mới thả người kia ra. Đường Bảo ngay lập tức thoát ra khỏi lớp chăn, điều chỉnh lại nhịp thở.

Khuôn mặt Đường Bảo lúc này nóng bừng như trái cà chua. Mồ hôi chảy ướt hết lưng áo. Cơ thể tuy đã nóng như lò thiêu đốt nhưng hắn vẫn cương quyết chùm lấy cái chăn chỉ để lộ mỗi cái đầu ra ngoài.

Thanh Minh đưa tay sờ lên trán mình, nơi vẫn còn hơi nóng do tiếp xúc với Đường Bảo qua lớp chăn, rồi hắn lại tặc lưỡi.

"Chậc, thế này mà đệ còn lết xác leo lên Hoa Sơn được cũng tài đấy, đưa tay đây"

"..."

"Hai tay!"

"Dạ"

Đường Bảo với ánh mắt bất mãn nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa tay ra cho Thanh Minh.

Hắn nắm lấy cổ tay người bệnh lên, bắt đầu truyền nguyên khí cho Đường Bảo.

Nguyên khí thuần khiết vừa ấm áp vừa mát mẻ đi vào cơ thể Đường Bảo, chạy dọc từng lỗ chân lông khiến hắn rùng mình một cái. Đây không phải lần đầu Đường Bảo được người khác truyền nguyên khí cho nhưng của Thanh Minh quá đỗi thuần khiết gần như không chứa các loại hỗn tạp gì nên Đường Bảo mãi vẫn chưa quen được nó.

Thanh Minh sau khi truyền xong nguyên khí thì đưa tay sờ lên trán Đường Bảo, có vẻ đã đỡ nóng hơn trước nhiều rồi.

"Đệ là trẻ con hay sao mà không biết tự chăm sóc bản thân? Ốm thì nằm yên một chỗ thôi, đừng có làm phiền nhà người ta"

[Hoa Sơn Tái Khởi] ỐmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ