Vậy là fic này chính thức hoàn thành. Thú thật thì nếu quay ngược thời gian thì mình sẽ gõ đầu bản thân vì sao mà lần đầu trans lại đi chọn fic dài ngoằng thế này. Translator trong sáng lắm nên nhiều lúc dịch đến mấy đoạn hơi ấy là cũng ngại bỏ xừ ra =)))
Tính ra là hoàn thành xong từ lễ hôm qua mà gặp sự cố nên dời qua hôm nay. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và nếu có lỗi chính tả hoặc cách dùng từ hay hơn thì cứ việc cmt cho mình biết nhé.
—————————//
Sau khi lấy tấm thẻ của mình lên, Yoohyeon tra thẻ vào thiết bị xác minh trên cửa, nắm tay cầm và một lần nữa, đụng vào cửa..Tới thời điểm này Minji không chắc mình nên cười hay giúp cô gái tội nghiệp trước mắt nữa. Yoohyeon nhìn xuống đất, thầm mắng bản thân thực hiện sai cách. Em vặn tay cầm để cuối cùng cũng mở khoá được cánh cửa nhà của chính em.
Yoohyeon reo lên trong chiến thắng, nỗ lực che giấu sự thất bại vụng về chỉ với việc mở cửa. "Vừng ơi mở ra!" Minji khúc khích với cử chỉ vui nhộn của em và Yoohyeon không thể không ngoác mồm với chiến thắng nhỏ của mình.
"Chị hãy thoải mái như ở nhà nha. Mà chị muốn uống gì không? Ở đây có nước lọc, trà, sữa, sữa choco, sữa chuối-"
Cô nàng tóc đen cười khẽ, "Cảm ơn em, cho chị nước lọc là được rồi."
Yoohyeon gật đầu, kéo ghế cho Minji ngồi còn bản thân thì đi vào nhà bếp lấy nước cho Minji. Không mất quá lâu để bản tính vụng về của Yoohyeon lại phát huy khả năng của mình một cách toàn diện. Khi cô gái tóc vàng trở lại với Minji, em vấp phải chính chân mình rồi làm đổ nước lên bộ đầm của Minji.
Cả hai đều bất ngờ đến mở to mắt. "Em rất xin lỗi!" Yoohyeon kêu lên, lập tức chạy vào phòng tắm để lấy khăn lau chỉ để vấp ngã vào không khí lần thứ hai. Minji cố hết sức để không phá lên cười bởi sự hậu đậu của cô gái tóc vàng cho dù bộ đầm chị mặc đang ướt đẫm.
Yoohyeon cố gắng lau khô phần bị dính nước trên chiếc đầm của Minji, đôi tay em chùi và vỗ nhẹ Minji bằng khăn tắm, trong khi cô gái còn lại không tránh khỏi bắt đầu đỏ mặt. Minji không biết mình có nên nói với cô gái tóc vàng rằng em đang đụng chạm chị một cách vô tội vạ hơn là lau khô cho chị, nhưng bên cạnh đó là sự hoảng sợ một cách chân thật của Yoohyeon đã ngăn chị lại. Minji nghĩ rằng cô gái trẻ hơn không hề có ý định xấu. Thành thật mà nói, người lớn hơn đơn giản là quá tử tế để phàn nàn bất cứ điều gì.
Sau một vài phút, Yoohyeon cuối cùng cũng nhận ra một Minji đang bối rối, và độ đáng yêu của chị hàng xóm lúc này khiến em đóng băng. Em thấy toàn bộ tình huống này thật xấu hổ; đương nhiên. Sự bí ẩn và sang trọng thường trực của chị hàng xóm nay lại thay thế bằng biểu cảm nhút nhát và phong thái đáng yêu. Có thể là do những hành động có khuynh hướng kì lạ của mình, nhưng em vẫn phải thầm ré lên khi chứng kiến một mặt khác của Minji, khiến em vô thức bấu vào tay mình.
Một tiếng rên bị bóp nghẹn vang lên, nó chỉ xảy ra trong khoảng thời gian tính bằng giây nhưng đủ để cả hai đều nghe thấy. Tai của Minji vẽ ra màu đỏ tươi khi chị co rúm và vặn vẹo tại chỗ trong xấu hổ. Yoohyeon cuối cùng cũng nhận ra tay mình, cách một lớp quần áo, đang đặt hoàn toàn trên ngực Minji. Cô gái trẻ không thể tin mình đang thực sự sờ mó chị hàng xóm hấp dẫn như thể em là một tên biến thái rẻ tiền. Rõ ràng, cái đầu ngốc nghếch của em cần sự xác nhận và vô thức bóp thêm lần nữa. Minji cắn môi dưới để ngăn một tiếng rên không kiểm soát khác, nhưng chị vẫn quá tốt bụng để đề cập đến tình hình đang gợi dục hoá và lần này đến lượt má Yoohyeon được tô điểm bằng chút sắc đỏ.
Cô gái tóc vàng lập tức nhảy khỏi Minji, và đó cũng là giây phút Yoohyeon không muốn gì hơn ngoài chết trong lòng nhiều chút. Bởi em không chỉ động chạm ngực của chị hàng xóm, mà em còn ngồi trong lòng chị từ đầu tới giờ. Cô gái trẻ hơn chỉ muốn bật khóc vì em không thể cư xử bình thường trước crush của mình (thành thật mà nói, Yubin sẽ nói rằng đây mới là cách Yoohyeon bình thường hay cư xử).
Yoohyeon mong lời xin lỗi của mình sẽ trông chân thành hơn với hành động cúi gập người 90 độ. Cùng việc tránh chạm mắt và không muốn gì hơn ngoài thoát khỏi giây phút ngượng ngùng đáng xấu hổ này, cô gái tóc vàng nhắc lại lí do vì sao cả hai đang ở nhà của em. "Để em đi lấy hộp sơ cứu." Em nhanh chóng quẹo vào phòng tắm, để Minji ở ngoài tự lau khô mình.
Yoohyeon tức tốc đóng cửa, lưng em chống mặt cửa và ụp mặt vào hai bàn tay.
Thế quái nào mày lại có thể vụng về đến mức này hả tên ngu ngốc này?! Mày thật đáng xấu hổ! Làm ơn đi, Yoohyeon, hãy kiểm soát hành động của mình. Tất cả điều mày cần làm là lấy băng cá nhân và dẫn dắt cuộc trò chuyện để hẹn chị đẹp đi chơi thôi mà? Đó là chị hàng xóm vô cùng xinh đẹp đó, là chị hàng xóm vô cùng đáng yêu và xứng đáng là nữ thần của sự gợi cảm. Là chị hàng xóm mà dường như chính bản thân chị ấy còn không biết mình hiện thân của hoàn hảo đến độ có thể khiến mọi người ngã mũ vì chị. Ôi chúa, chỉ việc nghĩ đến chị ấy thôi đã khiến mày đã bắt đầu hoảng loạn theo kiểu gay lọ nhất rồi.
Giọng Minji đánh thức Yoohyeon khỏi một cuộc gay panic đúng nghĩa đen đến nổi tự đọc thoại. "Này, mọi chuyện ổn chứ? Em có cần chị giúp tìm hộp sơ cứu không?" Đương nhiên, một Minji dịu dàng sẽ chỉ thể hiện sự lo lắng và quan tâm của mình dù cho Yoohyeon liên tục gây phiền hà cho chị.
Cô gái tóc vàng lập tức ném văng cửa tủ và ngăn kéo nhưng chỉ tìm thấy vật dụng vệ sinh cá nhânm tăm bông và sữa tắm. "K-Không, em ổn! Chị cứ thả lỏng và thoải mái như ở nhà đi ạ. Chỉ là em đã lục tìm mọi ngóc ngách trong đây nhưng có vẻ nó không có ở đây." Yoohyeon nói vọng ra như câu trả lời rồi hít vài hơi sâu. Em có thể làm được. Đến Yubin còn tin rằng em có thể hẹn Minji đi chơi, thì không lí nào em lại không tin vào bản thân mình. Sau tất cả, Minji vẫn ở đó dù chị ấy có thể dễ dàng rời đi, điều đó có nghĩa là em vẫn còn hy vọng để chuộc lỗi.
Sau khi tự trấn an, cô gái tóc vàng rời khỏi phòng tắm và đi tìm Minji đang đứng kế tủ bếp. "Có phải hộp này không?" Minji chỉ vào hộp sơ cứu nằm ở kệ trên cùng có vẻ ngoài tầm với của nàng.
"Ồ, kì lạ thật. Sao nó lại ở đó nhỉ?" Yoohyeon bật ra nụ cười căng thẳng. Em nhanh chóng sải bước đến bếp để giúp Minji lấy hộp y tế.
Dù em là người cao hơn nhưng Yoohyeon cũng gặp khó khăn để lấy được hộp đựng băng gạc và thuốc mỡ. Em cố vươn người ra hết cỡ đến nỗi nhón cả ngón chân lên. Ngay khi Yoohyeon vừa chạm đến thành hộp, một chuỗi tiếng sủa lớn vang vọng khắp phòng khách.
Pie chạy thoát khỏi phòng Yoohyeon và vây quanh cô chủ nhà mình hòng rủ chơi cùng. Minji ré lên trong sự thích thú khi mắt nàng bắt gặp quả cầu lông lá mềm mại đang chạy nước rút đến chỗ chủ nhân của nó. Đối mặt với Pie đâm sầm vào chân mình, Yoohyeon đấu tranh vật vã để giữ thăng bằng nhưng rồi lại ngã thêm lần nữa.
Với nỗi bất hạnh tuyệt diệu, hộp sơ cứu bị bung ra, mang theo gần bốn lít máu giả đổ ập xuống một Minji đang ngơ ngác chưa kịp hiểu tình hình. Cái bình hạ cánh ngay sau gáy cô gái tóc đen, khiến chị ngay lập tức ngất xỉu. Như một chuỗi hoàn chỉnh, phần lớn chất lỏng đỏ tươi chảy xuống sàn và loan rộng khi tiếp xúc vật lí với bề mặt theo chiều lực hút trái đất, tô vẽ mặt sàn và cả một Minji đã bất tỉnh nhân sự chìm trong màu đỏ thẫm.
Vấn đề là, ai lại đi để gần 4 lít máu giả trong nhà của mình? Yubin đã đặt câu hỏi tương tự cho Yoohyeon khi em mang bình máu giả về nhà. Chà, thì cô gái tóc vàng yêu Halloween; em mua nó vào dịp Halloween đầu tiên diễn ra trong căn hộ mới của họ. Chắc chắn, em không cần tới cả bình chỉ để nhỏ vài giọt trang trí cho bộ răng vampire của em thêm phần chân thật, nhưng nó đang được giảm giá, và em nghĩ rằng lượng máu giả này sẽ đảm bảo đủ cho các bộ hoá trang đáng sợ cho cả cuộc đời. Tại thời điểm chốt đơn, em thậm chí còn thấy tự hào khi mình đã tìm ra một món hời như vậy.
Vậy Yoohyeon có hối hận khi đã tậu món hàng 'hời' này không? Oh, 100% là em có.
Cả hai tay Yoohyeon giơ lên và nắm lấy tóc mình, một phản ứng tạm thời cho thảm hoạ em vừa gây ra.
Ôi chúa ơi, Yoohyeon, cái đồ ngốc này!
Cô gái tóc vàng tội nghiệp chỉ muốn hét lên.
Okay, okay, okay. Hít một hơi thật sâu nào. Sẽ ổn thôi. Mày vừa làm bất tỉnh crush lâu năm của mình thôi mà. Và đó chỉ là máu giả, dù rõ ràng là nó đang loan ra khắp sàn. Đầm của Minji coi như đi tong. Nhưng mọi thứ vẫn ổn. Không có điều gì cần lo lắng hết. Mày có thể sửa chữa mọi thứ. Ít nhất khi nhìn vào lớp lót bạc, tạ ơn trời là Yubin đã kiên quyết sống trong căn hộ có sàn gỗ cứng thay vì thảm nhung.
Yoohyeon muốn trừng mắt nhìn Pie để thể hiện sự phẫn nộ của mình nhưng chú chó đáng yêu của em chỉ nghiêng đầu một cách ngây thơ (vô số tội). Thay vào đó cô gái tóc vàng bĩu môi, em không bao giờ có thể thật sự giận Pie, và ngay bây giờ, em mong mình cũng là một chú cún vì em chẳng muốn chịu trách nhiệm cho cái mớ hỗn đọn này tí nào.
Với một giải pháp được đưa ra nhanh chóng, em phải lau sạch đống 'máu' trên người Minji. Thật không may, máu loang khắp các ngóc ngách, và em cũng không muốn quần áo của mình dính phải thứ chất lỏng đó. Dù sao thì sống phải biết thân biết phận, em cá rằng nếu người em cũng nhơ nhuốt nhường ấy thì bằng cách nào đó những bức tường quanh nhà cũng sẽ bị vấy bẩn bằng máu giả mà thôi. Sau khi cân nhắc, Yoohyeon chọn kéo Minji vào phòng tắm và cho chị vào bồn tắm.
Đầu tiên, Yoohyeon bắt Pie và khoá nàng ta trong phòng để chắc chắn cô cún của em sẽ không gây ra bất cứ thảm hoạ nào nữa. Thứ hai, Yoohyeon cho nước chảy vào bồn tắm, không quên kiểm tra nhiệt độ nước để bảo đảm nó không quá nóng hay quá lạnh. Tiếp theo em cố hết sức để lấy bình máu giả gần như rỗng tuếch trên sàn nhà và vứt nó đi để ngăn chặn sự leo thang chéo ngoe hơn của đống lộn xộn hiện tại.
Giải quyết sau những thứ dễ xử lí, Yoohyeon phải đối mặt với phần khó khăn, vận chuyện Minji vào phòng tắm. Cô gái tóc vàng cởi cúc áo jumpsuit, kéo áo ra khỏi vai và buột hai tay áo vào eo, để lộ. độc nhất chiếc áo lót thể thao. Em bắt đầu bằng nắm lấy cổ chân Minji. May mắn cổ chân của người lớn hơn không bị ướt đẫm bởi máu giả. Yoohyeon cẩn thân kéo Minji từ phòng bêos vào phòng tắm, đảm bảo Minji không va phải bất cứ thứ gì trên suốt công đoạn đó. Đi được nửa đường, Yoohyeon mới nhận ra việc kéo cơ thể ướt sũng trên sàn chỉ đơn giản là làm cho chất lỏng màu đỏ lan hiện diện khắp nhà em. Khi cô gái tóc vàng đang nghĩ đến giải pháp khác, tay em vẫn nắm lấy cổ chân của Minji, cả hai dừng lại ở ngay chính giữa nhà; và Yoohyeon nghe thấy tiếng mở cửa từ ngoài cửa ra vào.
Yoohyeon ngẩng đầu lên, bắt gặp Yubin đang đóng bằng ở ngưỡng cửa. Với cái đầu đã trải qua biết bao con game trinh thám, Yoohyeon đã tưởng tượng ra toàn bộ khung cảnh sẽ trông thế nào từ góc nhìn của người bạn cùng phòng. Sau khi nhận ra có ai đó có thể sẽ nhận nhầm em thành kẻ giết người, em hét lên với Yubin. "Tớ thề, nó không như những gì cậu thấy đâu."
Yubin mất một phút để đáp lại. Yoohyeon có thể nhìn thấy rõ ràng cách bánh răng đang quay trong đầu bạn thân. Không có gì ngoài sự im lặng tuyệt đối giữa hai người bạn thân và một cơ thể bấy giờ vẫn mềm nhũn mặc ngừoi xâu xé, cô gái tóc vàng bĩu môi một cách ngây thơ, mong rằng hành động ấy có thể giảm bớt sự căng thẳng trong nhà.
"...à, ừ, tớ nghĩ tớ sẽ đi ra khỏi đây ngay bây giờ." Yubin cuối cùng cũng trả lời khi cô gái tóc vàng nhìn người bạn thân nhất của mình từ từ đóng cửa chính lại.
"Chờ đã, cậu không định-" *Cạch (tiếng đóng cửa)* "-giúp tớ à.."
Cái bĩu môi của Yoohyeon trở nên sâu hơn. Bây giờ, tất cả những gì em có thể làm là cầu nguyện Yubin đừng gọi cảnh sát đến gông cổ em về đồn uống trà đọc báo vì điều này chắc chắn rất khó để giải thích.
Trở lại với nhiệm vụ cấp thiết, theo đúng nghĩa đen, tay em vẫn đang giữ chặt cổ chân Minji. Yoohyeon quyết định rằng em không nên kéo lê Minji nữa. Nó không chỉ thiếu tôn trọng với chị mà còn khiến mọi thứ lộn xộn hơn. Em đặt trọng tâm xuống chân và ôm Minji trên tay theo kiểu cô dâu, ngoại trừ nó thoạt nhìn giống một đám cưới theo concept kinh dị hơn khi chiếc báy trắng của Minji không hề trắng trong như trước.
Thực hiện một chuyến đi ngắn vào phòng tắm, như Yoohyeon dự đoán; bộ jumpsuit của em đã bị nhuộm đỏ. Về mặt tích cực, có lẽ em có thể mặc bộ đồ này cho Halloween như một thây ma. Bồn tắm gần như tràn ra khi em đặt Minji vào bên trong. Yoohyeon thử đặt một cặp bath bomb vào, nước ngay lập tức đổi màu và sủi bọt lên mặt nước vài giây sau đó.
Chưa hoàn thành kế hoạch của mình mà Yoohyeon đã nhận ra việc vận chuyển Minji chưa phải là thử thách khó nhằn nhất, mà đó hẳn phải là công đoạn tắm rửa cho chị ấy. Đầu em như mối tơ vò, chỉ nghĩ đến việc cởi đồ Minji và đụng chạm da trần của chị đã đủ khiến tai em đỏ bừng. Em bắt đầu nghĩ đến việc cứ để Minji ở đây, nhưng để một người bất tỉnh nhân sự ở một bồn tắm đầy nước và máu giả một mình thế này thì có vẻ sai trái quá. Em thề rằng khung cảnh ấy hệt như cảnh phim kinh dị.
Em phải thực hiện nó thôi, hành động nhanh và giảm thiểu thiệt hại nhất có thể. Em không chắc trái tim bé bỏng của em có thể chịu nổi một Minji không mảnh vải trên người, nhưng em không cởi thì chả ai cởi. Yoohyeon cố gắng chỉ hé mắt một khoảng nhỏ vừa đủ để cởi chiếc đầm trôi chảy nhất có thể, đồng thời bảo đảm đầu Minji không bị ngập trong nước. Okay, được rồi, em không thể ngăn mình ngó qua những đường cong hoàn hảo và cơ thể gần như nude của Minji. Em không làm việc này quá lâu vì em thề trái tim của mình sẽ bốc cháy khỏi lòng ngực và não em sẽ quá tải.
Với đôi mắt gần như đóng và chiếc đầm đã được cởi ra gần hết, Yoohyeon không nhận ra Minji đã tỉnh. Tiếng hét vang dội thoát khỏi phòng tắm, chân tay Minji khua khoắng xung quanh làm nước trong bồn tẵm bắn tung toé như một phản ứng dĩ nhiên khi bị đuối nước. Hiển nhiên người lớn hơn sẽ hoảng loạn, nhận ra bản thân ở trong một bồn tắm đầy máu và bị hàng xóm cởi quần áo. Tất cả như thể tỉnh dậy từ một cơn ác mộng. Nhẽ ra chị phải thận trọng hơn. Người hàng xóm chỉ dụ chị vào nhà để mổ xẻ và lấy nội tạng. Có phải Minji đã xem quá nhiều phim tài liệu tội phạm rồi không? Chắc chắn rồi, nhưng không ai có thể đổ lỗi cho chị với phản ứng đó.
Đi cùng với sự sợ hãi của Minji, là một Yoohyeon cũng bắt đầu hoảng loạn. Cô gái tóc vàng ngay lập tức lùi lại và nhắm chặt mắt mình với hai tay che mặt. "Em thề, em không nhìn lén quá lâu đâu!" Thật buồn cười khi đó lại là điều mà cô gái tóc vàng quan tâm trong tình huống lúc này. Sàn nhà trơn ướt khi Yoohyeon loạng choạng lùi lại, khiến em ngã và đập đầu vào bồn tắm và bất tỉnh ngay sau đó.
~ ~ ~
![](https://img.wattpad.com/cover/284477113-288-k90301.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans|JiYoo] Clumsy Love
FanfictionAuthor: dimsumJon Translator: Firove. Chuyện kể rằng:"Có một em gái tóc vàng thích nhìn lén và một chị gái tóc đen thích bị nhìn lén." Truyện được dịch đã có sự cho phép của tác giả. #1 Jiyoo (21/12/2023)