Part 13

1.5K 72 8
                                    

Qua đến năm thứ hai yêu nhau, cũng là năm Donghyuck thi đại học.

Một năm qua, tình cảm của hai bạn vẫn rất tốt. Hằng ngày, Minhyung dậy sớm đưa Donghyuck đến trường rồi mới lên trường của mình. Vì giờ học chênh lệch nên Donghyuck thường về cùng Jaemin, nếu hôm nào anh không có tiết buổi chiều thì mới đón cậu.

Cuộc sống khá bình yên trôi qua như vậy với mỗi cuối tuần, anh sẽ chở cậu lên thăm trường anh học, sao đó anh dẫn cậu đi khắp những khu xung quanh, đưa cậu đi gặp và giới thiệu với bạn bè cho cậu yên tâm phần nào bởi học khác trường và khác giờ học nên thời gian anh với cậu gặp không nhiều. Chủ yếu là tận dụng thời gian cuối tuần để ở bên nhau nhưng chỉ kéo dài đến hết kì một, sang kì hai lịch học của Donghyuck trở nên dày đặc, đi học về chỉ muốn nằm xuống giường ngủ luôn, cả ngày chỉ có sách và vở như cái cách Minhyung trải qua kì thi vào năm ngoái.

Càng gần đến kì thi, tần suất anh và cậu gặp nhau ngày càng ít, có khi cả tuần cũng không gặp nhau lần nào. Cậu đề nghị anh không gặp cậu trong khoảng thời gian này để cậu không bị xao nhãng việc học nhưng rốt cục chỉ được 8 ngày anh đã chạy sang nhà cậu vào lúc 10 giờ tối với lý do " Nhớ em không ngủ được".


Và thế là anh và cậu nắm tay nhau đi dạo trong công viên gần nhà, may đây là khu dân cư nên công viên đóng cửa khá muộn. Đi được một lúc thì cậu bảo mỏi nên lại ngồi xuống ghế dá gần đó, tay anh vẫn luôn đan chặt lấy tay cậu chưa từng rời ra đến một giây. Sau những ngày tháng học căng thẳng, Donghyuck lần lượt xả hết những bất cập của mình cho anh người yêu, rồi anh sẽ kể cho cậu nghe về cuộc sống đại học, tuy chỉ là những chuyện thường ngày nhưng quả thực Donghyuck cũng được cảm thấy động viên phần nào.


Năm ngoái lúc anh điền nguyện vọng, đêm hôm trước anh và cậu đã hứa là sẽ điền cùng một nguyện vọng nên dĩ nhiên nguyện vọng của cậu năm nay là ngôi trường anh đang theo học. Vì lực học của cậu để vào trường cũng không có gì gọi là khó khăn nếu không muốn nói là chắc chắn. Nhưng anh vẫn thắc mắc tại sao cậu phải ép bản than mình học nhiều như vậy, so với những bạn cùng lớp hay so với chính anh giờ này năm ngoái cậu học nhiều hơn hẳn nhưng anh nghĩ cậu muốn chắc chắn nên mới học nhiều như vậy nên không hỏi gì. Có vẻ là anh đã chắc chắn rằng cậu sẽ học cùng trường với mình nên càng đến ngày thi trông anh vui vẻ ra mặt, trong lòng anh rất vui bởi sau khi hai đứa học xa nhau hơn 1 năm thì cũng gần đến lúc anh và cậu được học chung nhưng anh không hề biết rằng cậu đã có định hướng khác cho bản thân, một con đường không có vẻ gì liên quan đến anh.


Mấy ngày thi, anh xung phong là người đưa cậu đi cũng như đón cậu về. Cứ ngỡ sau khi cậu thi xong, anh và cậu sẽ có những ngày bên nhau thoải mái bù lại những ngày tháng không được gặp nhau nhưng từ khi cậu nhận được kết quả thì thái độ của cậu lạ hẳn. Mỗi lần anh hẹn đi chơi cậu thường trả lời là rất bận, không đi được hay để hôm khác. Anh tưởng kết quả cậu không tốt nên sinh ra buồn bực cho đến khi mẹ cậu bảo điểm của cậu rất cao anh lại chuyển hướng nghĩ xem mình có làm gì khiến cậu giận không nhưng vò đầu bứt óc mãi vẫn không thể nhớ ra mình làm gì sai. Nhớ lại tối hôm trước khi có kết quả, tối hôm đó anh gọi cho cậu từ chập tối nói chuyện trên trời dưới biển đến tận nửa đêm, khi có kết quả cậu bỗng dưng không nói gì mặc anh có hỏi bao nhiêu, im lặng một lúc cậu tắt máy. Anh gọi lại rất nhiều lần nhưng tất cả đều không kết nối được. Đêm đó, có hai người không ngủ được, anh đã rất lo sợ bởi thái độ của cậu và nỗi lo của anh đã thành sự thật khi sang đến ngày hôm sau và cả những ngày sau đó cậu tránh mặt anh liên tục.

Markhyuck - Hate to love meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ