#5: Tân hôn 4.

90 2 0
                                    

Giấc ngủ này của Nhan Đạm vô cùng sâu, đến khi tỉnh lại vẫn có cảm giác toàn thân vô lực.

Ngồi dậy mới phát hiện trướng lụa đỏ thẫm trong phòng đã biến mất hoàn toàn.

Ứng Uyên quân đang mặc một bộ y phục màu trắng, ngồi ngay ngắn bên cạnh án thư đọc sách.

"Phu quân, bây giờ là giờ nào rồi?" Nhan Đạm nhìn ra ngoài cửa sổ, đến khi thấy rõ bầu trời đầy sao bên ngoài, không khỏi kinh ngạc thốt lên, "Trời vẫn chưa sáng sao?"

Ứng Uyên buông quyển sách trên tay xuống, nhanh nhẹn đứng dậy đi bên bên cạnh giường ngồi xuống, ôn nhu hỏi, "Nương tử ngủ ngon không?"

Trên mặt Ứng Uyên quân mơ hồ lộ vẻ đắc ý giống như lúc lật rùa, Nhan Đạm cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Từ trước đến nay nàng thông minh hơn người, chẳng mấy chốc đã bừng tỉnh đại ngộ.

"Cái này, chẳng lẽ đã qua một ngày rồi sao?"

"Phu nhân đúng là heo lười, để một mình vi phu uổng phí khoảng thời gian tốt đẹp này."

"Rõ ràng là chàng tham luyến sắc đẹp, hại ta..."

Ứng Uyên cười rộ lên, cùng nàng bốn mắt nhìn nhau, "Hại nàng thế nào?"

"Hừ." Nhan Đạm giả bộ tức giận, Ứng Uyên cúi đầu mổ nhẹ một cái lên môi nàng, "Là lỗi của vi phu, là vi phu vô cùng tham luyến sắc đẹp."

"Chàng...." Nhan Đạm chưa bao giờ nghĩ tới Ứng Uyên quân lại mặt dày như thế, đến khi thấy rõ thần sắc đắc ý trên mặt hắn, trong lòng rất không phục, nàng suy nghĩ một chút, trong đầu bất chợt nảy ra ý hay.

"Phu quân." Bàn tay trắng ngần khoác lên cánh tay hắn, tiểu Liên Hoa Tinh bày ra vẻ mặt nịnh nọt.

Ứng Uyên biết nàng lại đang bắt đầu bày mưu tính kế trong lòng, cực kỳ phối hợp nói, "Phu nhân có gì phân phó?"

"Ta và chàng đã tiến hành nghi thức thành thân của người phàm, vậy phu quân có biết phong tục thành thân của tộc Tứ Diệp Hạm Đạm không?"

"Vi phu không biết, mong phu nhân chỉ giáo."

Đương nhiên Nhan Đạm cũng không biết, nhưng nàng am hiểu viết hí kịch, chuyện nhỏ này còn không phải hạ bút thành văn sao?

"Khụ, ừm, phu quân chàng nghe cho kỹ, thời điểm tộc nhân Tứ Diệp Hạm Đạm đến tuổi thành hôn, nếu nam tử muốn cưới được nữ tử mình yêu mến, nhất định phải am hiểu nam công nam đức."

Ứng Uyên khẽ chau mày, trong lòng thầm kêu không ổn, nhưng hắn vẫn bày ra bộ dáng cảm thấy hứng thú như trước.

"Ah? Cái gì gọi là nam công nam đức? Xin phu nhân chỉ giáo."

"Nam công chính là nam tử cần phải am hiểu thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa, quan trọng nhất là phải biết nấu nướng, hơn nữa đồ ăn cần phải hợp khẩu vị của nữ tử mình âu yếm. về phần nam đức....."

Ứng Uyên thấy nàng nhíu mày, giống như không tiếp tục bịa chuyện được nữa, lập tức cười rộ lên.

"Chàng cười cái gì?" Nhan Đạm ngại hắn cắt đứt suy nghĩ của mình, bất mãn lườm một cái.

[Edit] Mảnh Vụn Nhỏ Về Trầm Hương Phu Phụ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ