Bạn gái của Jisung nằm viện lâu hơn dự kiến của Minho.
Một chút viện phí không phải là vấn đề với anh, nhưng tình hình bạn trai cũ cứ lởn vởn quanh phòng cấp cứu, trên tay là một cặp lồng đựng gì đó – có khi là cháo, có khi là bánh bao, có khi là thịt nướng làm cho Minho vô cùng bối rối. Có một bữa nọ, Jisung vừa đưa cho Minho cặp lồng đựng cháo thì bên ngoài có người xồng xộc cõng một thân xác đã mềm oặt vào. Bệnh nhân treo cổ tự sát, cổ còn hằn lên vết dây thừng, Minho buông tay khỏi cặp lồng đựng cháo, nhảy lên giường mím môi mím lợi làm cấp cứu trong tiếng khóc than ồn ã của một đám người nhà. Minho làm gì đó với điện, bệnh nhân giãy vài lần trên giường, mạch đập trở lại. Minho quệt mồ hôi, anh nhìn bệnh nhân rất phức tạp, sau đó đuổi hết người nhà ra khỏi phòng cấp cứu. Jisung nép một bên cửa quan sát hết tất cả mọi việc, Minho gọi đến một bác sĩ của khoa tâm thần.
Bệnh nhân tự sát đã ổn rồi, Minho đi ra ngoài cầm lấy cặp lồng cháo đã nguội, anh không bông đùa gì mà nói gọn lỏn, đôi khi anh không biết mình làm đúng hay sai. Sau đó, hình như thấy rằng mình đã quá nghiêm trang trước em người yêu cũ thích suy nghĩ xa xôi, Minho liền chữa lại ngay rằng ngày nào cũng nhận đồ ăn của người yêu cũ thì sai trái quá.Có người nhảy xuống sông rồi hốt hoảng kêu cứu, bươn bả bơi vào bờ thì cũng có những người sẽ trách cứ người khác không để họ dứt khoát ra đi.
Nói về chuyện dứt khoát ra đi, có người đã dứt khoát rồi, còn có người lại đang vất vả trong mớ bòng bong không cách nào thoát ra được.
Jisung thường ghé thăm bạn gái vào buổi chiều. Chiều trời mưa, Jisung đi trên đường thì gặp một sạp bán hạt dẻ nướng vào cuối xuân, cậu liền vui miệng mua một túi lớn. Hớn hở mang túi hạt dẻ vào phòng khám, nghe một bài học về việc hạt dẻ là tinh bột, tinh bột làm tăng cân, Jisung đành ôm túi hạt dẻ ra căn tin cho nhân viên y tế rồi gọi Minho. Minho hôm nay không trực cấp cứu, anh đi dự hội thảo gì đó, chỉ khoác áo blouse bên ngoài áo sơ mi mà Jisung mua bữa nọ. Minho tới tận nơi thì Jisung đã gỡ hạt dẻ ra đầy bàn, anh không hề thắc mắc mà chỉ ngồi xuống gỡ cùng, gỡ đến đâu cho vào miệng đến nấy. Hạt dẻ cuối mùa nói ngon thì có hơi khiên cưỡng, Jisung nhai trệu trạo như muốn nuốt xuống cục tức vì bạn gái, còn Minho vẫn từ tốn ăn như thể trời đang lạnh và bên ngoài tuyết đang rơi.
Jisung vừa nhai hạt dẻ vừa nhìn quanh, cậu bỗng nhiên bắt gặp một ánh mắt hơi lạ nhìn mình. Hai cô y tá vừa đi vừa che miệng nói gì đó, Jisung khẽ lắc đầu nghi ngờ rồi đem một hạt dẻ gõ xuống bàn inox."Anh!"
Minho ngẩng đầu:
"Gì?"
"Lâu nay không thấy anh xem mắt hẹn hò?"
Minho vứt vỏ hạt dẻ vào túi, tay anh cầm một hạt dẻ, khua một vòng trước mặt Jisung.
"Anh xem mắt hẹn hò cần báo cho em biết à?"
"Ơ... Đúng. Không cần."
Jisung vơ vội một nắm hạt dẻ trong tay mình. Tay Minho mảnh khảnh như mấy que gỗ vậy mà tách vỏ hạt nhẹ nhàng như tách hạt hướng dương, Jisung chộp thêm một mẩu hạt dẻ vừa được Minho tách ra, bỏ tọt vào miệng.
Minho nói:
"Mọi người ở viện đồn ầm lên là anh quay lại với em."
Jisung cười haha mấy tiếng, tiếng cười nghe là biết giả tạo hết sức:
BẠN ĐANG ĐỌC
/Minsung/Người yêu cũ đấm người yêu mới
Fanfic"Chút nữa gặp nhau được không?" ..... "Em đang thấy có lỗi thôi.Anh vẫn sống tốt mà,vừa rồi còn nghĩ đến chuyện đặt tên con.Đừng có lo." Biên tập viên Han Jisung hèn hò với bác sĩ phẫu thuật Lee Minho qua nửa năm thì bị Han Jisung đá.Han Jisung vì c...