Chaeyoung nhìn tôi ngây người trong nhiều phút và tôi không biết phải phản ứng gì. Tôi chớp mắt khó khăn và cố gắng hỏi cô ấy theo cách tốt nhất có thể. Tôi thậm chí không thể hình thành một câu có ý nghĩa trong đầu. Đôi mắt của cô ấy gửi đến tôi những cảm xúc khó tả. "Uhmm ... Tôi chỉ muốn hỏi liệu kỳ thực tập của tôi có bắt đầu ngay bây giờ không? Có thích công việc thực tế không?" Tôi ngượng ngùng cười.
Một lần nữa, cô ấy chỉ nhìn chằm chằm vào tôi rồi ra hiệu tôi đưa hồ sơ cho nàng. Cô ấy bắt đầu đọc sơ yếu lý lịch mà tôi đã chuẩn bị cùng với những bằng cấp mà Jisoo nhắc nhở tôi phải đưa vào. Cô liên tục quét sơ yếu lý lịch của tôi cho đến khi cô ấy hài lòng. Cô ấy đưa lại hồ sơ cho tôi. "Tôi sẽ không tự giới thiệu bản thân. Tôi chắc rằng bạn đã biết tôi. Nhưng chỉ cần nói rõ rằng bạn đang ở dưới sự giám sát của tôi nên bạn phải tuân theo tôi và chỉ tôi." Tiến sĩ Park nhấn mạnh. Tôi nuốt nước bọt bởi sự thay đổi đột ngột của giọng nói của cô ấy.
Cô ấy có vẻ mạnh mẽ với rất nhiều niềm tin.
"Bạn có hiểu Manoban không?" Cô ấy liên tục kêu gọi sự chú ý của tôi. Tôi đã không nhận thấy mình bối rối và lo lắng như thế nào cho đến khi tôi nghe thấy cô ấy hỏi tôi
"Vâng, Chaeyoung " Tôi thầm tự tát mình khi nó phát ra từ chính miệng tôi. Cô ấy nhìn tôi nhíu mày nói " Cô vừa nói cái gì ấy, nói lại cho tôi nghe xem nào "" Cô có thể đi ngay bây giờ, Jennie sẽ là người chỉ dẫn làm quen với toàn bộ bệnh viện này. Trong vài ngày tới, anh sẽ giúp tôi phẫu thuật. "Cô ấy trực tiếp nói." Tôi gật đầu, Tôi sẽ đi ngay bây giờ, cảm ơn tiền bối . "Tôi cười nhạt trước khi bước đến gần cửa. Nhưng trước khi tôi vặn nắm cửa ..." Manoban, hãy đến đây sớm vì tôi không chịu được những người thực tập muộn. "Cô ấy nói thêm. Tôi quay lại đối mặt với cô ấy với nụ cười rạng rỡ "Vâng tiền bối! Tôi hứa tôi sẽ là một bác sĩ thực tập tuyệt vời! " Chaeyoung khoanh tay và chỉ cong mày lên." Cho tôi xem cô làm được gì. "Sau đó cô ấy hét lên với tôi. Tôi cười khúc khích với điệu bộ trẻ con đó. Khi bước ra ngoài, tôi cảm thấy tim mình đập bình thường. Có lẽ tôi thấy câu trả lời của tiền bối rất thú vị.
"Cô là cô Manoban phải không? Thực tập sinh mà tôi đã nói chuyện lúc trước ở sảnh?" Cô gái tóc hồng đào nói, tôi đã bị cắt ngang bởi cô y tá dễ thương này. Cô ấy có vẻ vui mừng. "Vâng, là tôi" Tôi mỉm cười
"Tôi là người được giao nhiệm vụ chỉ dẫnvà nhắc nhở bạn tất cả lịch trình của bác sĩ Park, Lisa đã gặp cô ấy đúng không? Có ổn không" Cô ấy hỏi
"Tôi đã rất lo lắng khi bước vào phòng cô ấy nhưng nói chuyện một lúc giúp tôi bình tĩnh lại một chút. Cô ấy không tệ như vậy. Nhưng chắc chắn cô ấy lạnh lùng vô cảm." Tôi cười khúc khích, tôi và cô gái cùng cười rồi cô ấy vui vẻ giới thiệu bản thân. "Nào, tôi sẽ giới thiệu những người bạn làm việc của tôi." Cô ấy dẫn.Tôi gật đầu và lấy điện thoại trong túi. Ngay sau đó, tôi đã gõ một tin nhắn cho mẹ tôi để đảm bảo với bà rằng tôi vừa kết thúc cuộc nói chuyện với tiền bối (nhỏ) đáng sợ của mình. Tôi cũng không quên nói với mẹ rằng Chaeyoung có đôi mắt mèo đẹp nhất giống như của Leo. Tôi nhấn nút gửi và thấy mình mỉm cười khi tưởng tượng đôi mắt mèo đó nhìn mình mỗi ngày. Tôi đoán đó không phải là điều xấu. tiếng cửa reo Tôi bắt đầu thấy mình đam mê với công việc mà mình đã chọn.
Lưu ý: Nàng và cô ấy: Chaeyoung, tôi: Lisa
BẠN ĐANG ĐỌC
Doctor - Lichaeng
Short StoryViết về một bác sĩ sau khi được làm tập thực sinh nổi tiếng nhất nhì ở Hàn