Chương 6

1K 83 20
                                    

Hế luuuuu, tui đã quay trở lại sau 2 ngày deadline dí. Thức đến tận 3 giờ sáng làm mà kết quả không giống kì vọng.ಥ⁠‿⁠ಥ
Lảm nhảm đủ gòi, vô truyện thôi<⁠(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)⁠>

**********



Đi trên con đường xa lạ, ta không biết vì sao phủ Theerapanyakul hôm nay náo nhiệt như vậy.

Em như đứng hình khi nhìn thấy cảnh Vegas đang trao nhẫn cho người đang mặc y phục cưới được kết hợp màu sắc tinh tế cùng đường may khéo léo, vừa sang trọng, vừa quyến rũ. Chắc hẳn bộ trang phục đã được chọn lựa kỹ rất càng từ chất liệu đến kiểu dáng tới màu sắc dành cho ngày lễ trọng đại này .

Người nữ nhân ấy là người mà hắn yêu thương, là hạnh phúc của hắn, thế nhưng cho hắn tất cả những điều đó không phải em!

Công chúa Mina, nữ nhân mỹ lệ như thần tiên!

Hắn rốt cục lấy được nàng!

Trời xanh, cảm tạ người thực hiện nguyện vọng của em!

Đúng vậy, thời khắc đó hắn rất hạnh phúc, rất vui sướng.

Đóa hoa tím em cầm trong tay không biết đã rơi xuống từ bao giờ.

Chậm rãi rời đi, bởi vì em biết lúc này Vegas sẽ không nhìn thấy sự tồn tại của em, có lẽ hắn chưa lần nào nhìn thấy em tồn tại.

Em muốn chốn khỏi thế giới huyên náo ồn ào này, chốn khỏi thế giới không thuộc về em.

*****

Không biết có vật gì đang ngập tràn trên mặt.

Không biết có vật gì đang chặn lại đường nhìn ở trước mắt.

Chạm vào!

Liếm!

Thật mặn!

Mỉm cười!

Em khóc!

Đó là nước mắt của em, lúc này, em phát hiện mình vẫn còn khóc được như xưa, vẫn còn có thể rơi lệ!

Đã bao nhiêu năm không khóc?

Nhớ không rõ nữa, chỉ nhớ lần cuối cùng rơi lệ là khi nằm trên giường của người nam nhân đầu tiên, khóc là, vì sao người nằm trên em không phải hắn!

Chậm rãi trở về gian nhà nhỏ, ở đây không ồn ào huyên náo, không có chúc phúc, không có hy vọng, không có sắc đỏ ~

Nhìn bộ trang phục trên người, em đột nhiên phát hiện nó thật xấu xí, dơ bẩn đến như vậy!

Cởi ra phục thay,... sắc đỏ không phải là của , đây là điều duy nhất em biết!

Thổi sáo mà hắn không thích, em nhớ đến Vegas, lúc này hắn đang ở đâu?

Hắn có cười em không, cười em trả giá tất cả, nhưng không được bất kỳ hồi báo!

Buông sáo, em nghĩ em sẽ không thổi sáo nữa!

Tiếp tục trồng hoa tím, em muốn trồng thêm một vạn, ước lại một nguyện vọng!

Em không biết trời xanh có đáp ứng hay không, nhưng em sẽ dùng quãng đời còn lại đợi trời xanh trả lời!

«《𝙑𝙀𝙂𝘼𝙎𝙋𝙀𝙏𝙀》 » Em Không Sao Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ