Editor: Đào Tử
____________________________
Lúc Bùi Diệp đến, ba tiểu bối đang ngoan ngoãn ngồi ở một bên nghe Ngọc Cẩn chân nhân và tu sĩ thanh sam nói chuyện phiếm.
Vị tu sĩ thanh sam này chính là "Tiền bối lạ lẫm họ Thẩm" thiếu niên Thích Thủy nói.
"Hàm Ngư sư tỷ, tỷ thích nuôi thú nhỏ như này hồi nào thế?"
Khi Bùi Diệp tiến vào, đám người trước hết chú ý tới quả cầu lông màu đen cô ôm trong ngực.
Nhóc con không chịu đợi trong tay áo của cô.
Bùi Diệp đối mắt với đôi mắt to tròn lóng lánh của nhóc con mấy giây, không đỡ được sự công kích của manh vật thua trận.
Không muốn đợi trong tay áo thì không đợi, cô ôm đi cũng được, còn có thể xoa lông bất kỳ lúc nào.
"Thế nào, Ngọc Cẩn sư đệ không cảm thấy nó vô cùng đáng yêu sao?"
Ngọc Cẩn chân nhân: "..."
Thẩm mỹ của y và Hàm Ngư sư tỷ có lẽ khác một trời một vực với nhau.
Lúc này, tu sĩ thanh sam bên cạnh cười nói: "Con thú này tên 'Sán cổ', thích cỏ cây, dáng như cầu, thân cầu sinh hai mắt, tiếng như đứa trẻ, giỏi ngụy trang, ăn vào sáng suốt. Nó là một loại hung thú vô cùng hiếm thấy, nghe nói những nơi đi qua luôn kèm theo ôn dịch binh tai."
Không biết câu nào của tu sĩ thanh sam chọc quả cầu lông màu đen.
Nó hung hăng nhe răng "Rít" một tiếng, con mắt trừng tròn hơn.
"Nó... Có thể mang đến ôn dịch binh tai?"
Thiếu niên Thích Thủy không tin nhìn quả cầu lông màu đen trong ngực Hàm Ngư sư thúc.
Nhóc con nhỏ yếu khiếp đảm ấy, dáng vẻ tội nghiệp nào có khoa trương như Thẩm tiền bối nói?
"Binh tai ôn dịch tính là gì? Trọng điểm ở chỗ 'Ăn vào sáng suốt', tính năng khan hiếm có thể so với hồ ly chín đuôi trong truyền thuyết."
Tu sĩ độ kiếp kiểu gì cũng sẽ đụng phải thử thách tâm ma, ăn hết loại hung thú này liền có thể nhận được tư cách "Miễn thi", hầu như không tu sĩ nào không động lòng. Ba người thiếu niên vẫn chưa biết tư cách "Miễn thi" khó khăn cỡ nào, nhưng Ngọc Cẩn chân nhân lại vô cùng rõ ràng, đồng thời cũng khịt mũi coi thường.
"Bọn ta tu đạo chưa bao giờ đi đường tắt, dùng loại thủ đoạn này tránh tâm ma, sau này kiếp nạn gặp phải sẽ chỉ càng khó."
Ngọc Cẩn chân nhân có chút không đồng ý nhìn tu sĩ thanh sam.
Lúc này, quả cầu lông màu đen cũng phát ra tiếng kêu (âm thanh cảnh cáo) tàn nhẫn nhất hung nhất hướng về phía tu sĩ thanh sam--
Rít rít! ! ! !
Rít rít! ! ! !
Rít rít! ! ! !
Rõ ràng là bầu không khí vô cùng khẩn trương, ba thiếu niên lại có loại xúc động muốn cười.
Quả cầu lông màu đen mang tên tuổi hung thú, nghe trâu bò, nhưng hình thể và thanh âm bây giờ không có sức thuyết phục.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] [Quyển 4] Sau Khi Đại Lão Về Hưu
Teen FictionTên truyện: Sau khi Đại lão về hưu Tác giả: Du Bạo Hương Cô (Nấm Hương Xào) Thể loại: Võng du, xuyên không, xuyên chậm, nữ cường, ngôn tình,... Editor: Đào Tử (Văn án) Người khác khi về hưu, nuôi cháu giữ trẻ múa quảng trường. Bùi Diệp khi về hưu...