Rất nhanh chóng anh và hắn đã đến địa điểm bàn hợp đồng đã hẹn trước.
Nhờ lí do là dì Kim mà tâm tình anh cũng đã tốt hơn rất nhiều.
Hắn đề nghị anh xuống xe vào trước còn hắn đỗ xe xong sẽ vào sau.
Anh cầm hợp đồng và bản thiết kế do anh sửa xong đi vào quán trước.
Đây là một nhà hàng nổi tiếng nhiều món ngon.
Anh đi vào nhìn xung quanh một lượt nhưng vẫn như cũ không biết đâu là đối tác cần kí hợp đồng.
Lúc này từ phía sau truyền đến đôi bàn tay ôm eo anh từ phía sau.
Anh nghĩ là hắn đang đùa nghịch nên nói :"cậu đừng có đùa nữa"
Nhưng người phía sau không đáp lại mà lại ghé sát tai anh nói:"lâu rồi không gặp Điền Chính Quốc"
Câu nói vừa dứt lập tức người anh căng cứng lại không phải bởi vì câu nói đáng sợ mà người nói câu nói này anh nhận ra ,là Lý Vũ.
Anh phản ứng lại lập tức hất tay Lý Vũ ra lùi ra xa hắn miệng lắp bắp hỏi:" anh...anh về nước...khi nào ?"
Lý Vũ thích thú nhìn anh hỏi :"sao vậy ? Ko chào đón sao ?"
Nói xong tiến tới lại gần anh ,anh lại càng lùi lại. Lý Vũ đưa tay muốn vuốt ve khuôn mặt anh thì một bàn tay khác chắn tay hắn lại.
Anh lúc này mới ý thức được Kim Thái Hanh đã đứng sau anh từ lúc nào :" lý tổng mong anh tự trọng"
" ha , được thôi"
Lý Vũ hạ tay xuống đi vào tìm đại một bàn ngồi xuống.
Kim Thái Hanh lúc này mới để ý khuôn mặt anh tái mét. Hắn lo lắng hỏi :" anh không sao chứ ?"
Điền Chính Quốc lắc đầu : "không... không sao"
Nhìn anh như vậy hắn càng lo lắng. Đỗ xe xong hắn đi vào thì thấy Lý Vũ ôm anh từ phía sau hắn đã đen mặt rồi. Lúc sau khi anh đẩy Lý Vũ ra hắn có thể thấy được mặt anh có vài tia sợ hãi, hắn không biết giữa hai người sảy ra chuyện gì nhưng khiến anh như vậy không thể là chuyện đơn giản.
Khi nào rảnh thì hắn sẽ hỏi mẹ anh xem rốt cuộc họ có việc gì.Kim Thái Hanh quan tâm :"nếu anh không khoẻ hay là anh về trước"
Điền Chính Quốc lại hỏi vấn đề khác :"đối tác là Lý Vũ ?"
Kim Thái Hanh gật đầu :"phải là anh ta"
Điền Chính Quốc :"..."
Kim Thái Hanh hỏi lại :"sao vậy ?"
Điền Chính Quốc cúi mặt :"không có gì đi thôi"
Anh và hắn cũng nhanh chóng đi tới vị trí đối diện Lý Vũ ngồi xuống, ánh mắt tên Lý Vũ này vẫn toả định trên người anh không di chuyển.
Hai người vừa ngồi xuống hắn hỏi :"lý tổng anh biết anh Quốc sao?"
Lý Vũ cười một cách hạ lưu :"đâu chỉ biết mà rất quen thuộc nữa là đằng khác"
Hắn nhận thấy được bàn tay anh nắm ống tay hắn rất chặt như sợ hãi gì đó.
Không muốn anh ở lại lâu hắn lập tức dời qua chuyện bàn hợp đồng nhưng nó lại không làm Lý Vũ dời ánh mắt của anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vkook | Ghét Là Dấu Hiệu Của Tình Yêu
Fanfiction➢Tae Top×Kook Bot!! ➢Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc vốn là hai kẻ đối chọi nhau nhưng không biết vô tính hay cố ý một sợi chỉ đỏ vô hình đã kéo họ lại gần nhau hơn. Người ta thường nói ghét của nào trời trao của ấy có lẽ câu nói đó đã ứng nghiệm...