Kết thúc một ngày đi vòng quanh mệt nhọc hai người cũng về tới nhà.
Có thể nói về cùng nhau là khá hiếm thấy.
Nếu nói trước đây thì có mặt anh không có mặt hắn, mà có hắn không có anh. Nhưng mà bây giờ có anh hắn sẽ ngay cạnh ,có hắn thì trong mắt hắn lại có bóng dáng anh.
Những ngày tiếp theo vẫn suôn sẻ diễn ra theo trình tự làm việc nghỉ ngơi đi chơi ăn cơm.
Ba vị trợ lí ăn cẩu lương cũng sắp quên luôn vị đồ ăn nó như thế nào.
Hôm nay cũng như mọi ngày anh ngủ dậy vệ sinh cá nhân xong xuống nhà.
Chỉ thấy bác Lý ở một bên mang theo ánh mắt khiếp sợ nhìn vào bếp.
Anh thắc mắc cũng đi qua nhìn, nhưng giây tiếp theo anh há hốc miệng không nói nên lời.
Trước mặt anh không phải là một phòng bếp ,nói là bãi rác cũng không quá.
Thức ăn vung vãi lung tung, trên bếp đun gì đó đến nỗi cháu khét, dao thớt cũng không nguyên vẹn,...Bên cạnh là một con người mang vẻ mặt u oán nhìn phòng bếp.
Anh cố gắng trấn tĩnh lại hỏi :"Thái Hanh là...em làm sao ?"
Kim Thái Hanh giật mình quay lại :"a anh... Anh Quốc anh dậy lúc nào vậy ?"
Điền Chính Quốc :"anh vừa dậy , nhưng... đây là sao ?"
Kim Thái Hanh gãi đầu :"chỉ là em muốn tự tay làm gì đó cho anh ăn , nhưng không hiểu sao chúng không hề theo ý em"
Anh nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của hắn rồi lại nhìn phòng bếp cuối cùng nuốt ngụm khí lạnh nói :"anh nghĩ em không hợp nơi này nên tốt nhất là em không nên vào đây"
Kim Thái Hanh xoa xoa mũi :"haha em cũng nghĩ vậy"
Vậy là cả hai nhờ bác lý kêu người dọn dẹp ,rồi gọi đồ ăn bên ngoài đến.
Ăn uống xong hai người quyết định đi qua nhà anh ,anh nói muốn gặp mẹ nên hắn cũng nghe theo.
_____ nhà anh _____
Mẹ Điền và mẹ Kim đều có mặt tại đây họ đang chờ hai đứa con của mình.
Mẹ Kim nói với mẹ Điền :"chị à , sao tôi lo hai đứa nó quá, chắc thằng Quốc về để nói nó không hợp với thằng Hanh nhà tôi quá"
Mẹ Điền :" không thể nào ,hôm nọ thằng con nhà chị con hỏi về thằng nhà tôi thì sao mà có chuyện đó"
Mẹ Kim thở dài :"nếu là vậy tôi thấy tụi nó phát triển chậm quá"
Mẹ Điền cũng thở dài :"điều này tôi cũng công nhận"
Mẹ Kim :"thôi tạm gác lại một bên chờ tụi nó tới. Tôi có chuyện quan trọng muốn nói"
Mẹ Điền thắc mắc :"chuyện gì vậy ?"
Mẹ Kim hỏi thẳng :" Lý Vũ về nước sao ?"
Nhắc tới mẹ Điền lại càng thở dài :" haiz chị đừng nhắc tới tên đó"
Mẹ Kim nghĩ rồi nói :"tôi thấy chuyện cần mau chóng giải quyết nếu không sợ thằng Quốc nó lo này lo nọ"
BẠN ĐANG ĐỌC
Vkook | Ghét Là Dấu Hiệu Của Tình Yêu
Fanfiction➢Tae Top×Kook Bot!! ➢Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc vốn là hai kẻ đối chọi nhau nhưng không biết vô tính hay cố ý một sợi chỉ đỏ vô hình đã kéo họ lại gần nhau hơn. Người ta thường nói ghét của nào trời trao của ấy có lẽ câu nói đó đã ứng nghiệm...