cảm

611 70 7
                                    

Hawks đẩy cửa, mang đôi chân nặng nhọc và thân hình ướt nhẹp của mình trở về nơi lạnh lẽo chỉ có mình anh.

Anh không buồn mà bật đèn ,vẫn bước tiếp để có thể đến nơi cần đến, những chiếc lông vũ bắt đầu công việc của nó ,chúng lần lượt đem ,cởi bỏ những dụng cụ trên người. Không hẳn là mùa mưa ,nhưng lại gió lớn, hôm nay lại bất chợt mưa lúc anh đang đi ra ngoài, kết quả là bay trong màn mưa ướt cả người.

Hawks bắt đầu xả vòi xen,làn nước trượt qua mái tóc ,khuôn mặt đến cơ thể anh, Hawks ngước mặt lên, nhắm nhiền đôi mắt đã mỏi từ lâu ,cảm nhận hơi nước lạnh thắm vào từng nơi trên cơ thể anh, dù rùng mình vì nước lạnh nhưng anh vẫn tiếp tục ngăm mình. Sau một lúc,Hawks bước ra với chiếc khăn quấn quanh cổ, anh đảo mắt bước xuống nhà bếp, sau khi nghĩ ngợi một lúc lại chọn uống mỗi ly nước lọc mà bỏ qua bửa tối đơn giản cho chiếc bao tử của mình.

Hawks lê từng bước quay lại phòng ngủ ngã nhào xuống giường mà không quan tâm mọi thứ, anh với lấy điện thoại được đặt sẵn từ trước, lướt qua các thông báo và tắt nó lần nữa, Hawks thở dài, cuộn mình vào chiếc chăn dày để dữ ấm cơ thể trong cái thời tiết đang gió quật mạnh bên ngoài cửa sổ, anh ngó qua một chút trước khi thật sự kéo chăn và chìm vào giấc ngủ.

Ngay cả khi mặt trời chưa sáng, anh đã mở mắt, anh chớp mắt một cách chậm rãi vài lần trước khi cuộn mình chặt hơn, đôi cánh đã bé đi phần nào cũng ép chặt vào lưng. Anh mệt mỏi cố chống tay ngồi dậy, Hawks cảm thấy cổ họng ngứa ngáy đến mức ho khan vài tiếng trước khi lết xuống giường, anh vẫn gượng đi vệ sinh cá nhân.

Sau khi kết thúc việc vệ sinh nhanh chóng, Hawks dựa vào các chỗ để tay của cầu thang từng bước đi xuống, anh vòng qua nhà bếp để uống một cốc nước khác, mắt anh đờ đẫn, đưa tay sờ trán và không ngạc nhiên khi anh đã bị sốt, anh sống một mình vì vậy nên anh cần ra ngoài mua một ít thuốc.

Anh chuẩn bị đầy đủ ,không quên đội chiếc nón kết để che đi danh tính, một cái khẩu trang để tránh lây cho bất kì ai. Anh không đủ sức để bay chỉ có thể đi từng bước chậm chạp, bình yên trên con đường tấp nập người qua lại.

Hawks không muốn lảng vảng ở ngoài lâu ,anh muốn về nhà nghỉ ngơi, đó là những gì anh có thể nghĩ ra lúc nàye. Anh nghe tiếng máy đổ chuông trong túi, phải rồi anh quên xin nghỉ một hôm.

Anh bắt máy "xin lỗi..hôm nay tôi không khỏe lắm ,trong chờ vào các cậu rồi, tôi sẽ làm bù vào ngày mai khi tôi khỏe.."Hawks có thể thấy giọng mình đã khàn và khác hơn mọi ngày như nào.

"Anh vẫn ổn chứ ? Cần gì không tụi tôi sẽ đem qua?" Các cô cậu ở văn phòng anh nháo nhào hỏi thăm.

Nhưng Hawks chỉ cười phì qua máy "tôi chỉ bị sốt nhẹ, cảm ơn vì đã hỏi thăm"

Họ im lặng đôi chút rồi lại lên tiếng "mong anh sớm khỏe nếu cần gì cứ gọi bọn em, được chứ ?"

"Được rồi, mọi người vất vả rồi" anh cúp máy trước khi đi vào cửa tiệm thuốc.

Anh mua vài thứ như dán hạ sốt, hay các liều thuốc cho vài ngày tới, anh nhanh chóng ra khỏi cửa hàng ,đi được một lúc anh lại có cuộc gọi khác.

[DabiHawks] <The Love>Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ