C91,92: Danh tính kẻ bắt cóc

333 31 2
                                    


Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Nguyễn lão gia, Mạnh Quỳnh đi tới chỗ cô. Anh cố giữ vẻ bình tình vì anh nghĩ nếu bây giờ anh cũng không thể bình tĩnh được thì làm sao có thể làm chỗ dựa vững chắc cho cô được.

- "Mạnh Quỳnh, ai gọi cho anh vậy?"

Phi Nhung thấy anh quay lại bèn hỏi.

- "Phi Nhung à, chắc là chúng ta phải hủy chuyến bay thôi."_____Nói rồi anh liền một tay nắm tay cô, một tay kéo hành lí rời đi khiến cô càng thêm khó hiểu.

- "Mạnh Quỳnh! Có chuyện gì mà anh đột nhiên lại muốn hủy chuyến bay vậy?".

Cô vẫn thắc mắc, hỏi.

- "Em lên xe đi rồi anh sẽ nói."

Mạnh Quỳnh lo lắng ở trong lòng nhưng vẫn bình thản đáp.

Không biết làm gì khác, cô đành nghe lời anh ngồi vào trong xe. Lúc này cô lại hỏi tiếp:

- "Mạnh Quỳnh, bây giờ anh đã nói được chưa? Có chuyện gì mà anh tỏ ra nghiêm trọng vậy?"

- "Phi Nhung, em phải hứa với anh là em sẽ thật bình tĩnh nhé?!"

Anh nắm hai bả vai cô, khiến cô nhìn thẳng vào mắt mình rồi hỏi.

- "Mạnh Quỳnh, anh mau nói đi! Đừng làm em lo lắng nữa. Rốt cuộc là có chuyện gì? Anh mau nói đi!"

Khuôn mặt cô bắt đầu giật giật vì lo sợ. Cô có linh cảm xấu về hành động và biểu hiện của anh.

- "Ba vừa gọi điện cho anh nói...nói...Yến Nhi mất tích rồi."

Anh cố gắng kìm chế bản thân và nói với cô.

*bùm

Nghe những lời này, đầu óc cô bắt đầu choáng váng. Cô gấp gáp hỏi anh:

- "Yến Nhi mất tích? Sao lại thế được? Buổi sáng chúng ta vừa mới đưa con bé đi học mà?"

- "Hôm nay nhà trường có tổ chức cho các bé lớp 3 tuổi đi picnic, trong lớp đang chơi trò chơi thì không thấy con đâu nữa...Nhung Nhi!"

Anh còn chưa nói hết câu thì cô đã run rẩy ngay cả ngồi cũng không vững. Cô bắt đầu hoảng loạn nói với anh:

- "Không thể nào! Chắc con chỉ đi đâu đó thôi. Em phải đi tìm con..."

- "Nhung Nhi, bây giờ em phải bình tĩnh. Anh sẽ đưa em tới trường của con để nói chuyện rõ với cô giáo rồi chúng ta sẽ có biện pháp tìm ra con thôi."

Anh không muốn cô suy sụp nên đành cố gắng trấn an tinh thần cô. Sau đó hai người vội vã từ sân bay tới nơi lớp của Yến Nhi dã ngoại.

Lúc này Nguyễn lão gia và phu nhân cũng đã có mặt ở đây. Vừa thấy cô giáo, cô vội vã chạy tới, vội vàng hỏi:

- "Cô giáo Lâm! Yến Nhi sao lại mất tích được?"

- "Cô Phạm! Lúc nãy lớp có tổ chức chơi trò chơi trốn tìm, đến lúc tập trung các bé lại để nghỉ ăn trưa thì tôi không thấy Yến Nhi đâu cả. Chúng tôi đã đi tìm nhưng...nhưng chỉ nhặt được một chiếc giày của cô bé. Mà chỗ này vốn không được lắp đặt camera nên...".

Vợ ơi! Anh xin lỗiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ