CHAP 4: Quá khứ...là đau như vậy sao???

2.2K 18 3
                                    

Hyomin chỉ mới xa căn nhà nhỏ của nó có 1 ngày,mà sao cảm giác khi về nhà,lại khó khăn đến vậy.Ngột ngạt,khó thở,nó muốn tung cửa chạy hẳn vào,nhưng lại thôi,rồi lại muốn vào…cứ như thế,Hyomin đứng gần 30 phút ngoài cửa.Cuối cùng,cũng không thể đứng mãi ở ngoài,cô quyết định sẽ vào,nhưng chỉ đứng ngay cửa,Hyomin không muốn để Jiyeon thấy mình.Cô sợ,rồi đây,Jiyeon sẽ bị kích động,rồi lại nghĩ quẩn nếu thấy cô.Nhẹ nhàng bước vào,cô nghe thấy tiếng tivi,chắc là con bé lại đang xem phim hoạt hình,mỗi lần nó không vui là lại lôi hoạt hình ra coi.Nhưng sao cô nghe tiếng ai đang nói,cứ như là giọng của mình,hay là con bé coi phim?Ủa mà trước giờ nó có mê ba cái phim dài tập đâu ta?Tò mò,Hyomin tiến sâu thêm chút nữa,bước chân Hyomin bỗng khưng lại…Jiyeon không xem hoạt hình,cũng không xem phim…Jiyeon….đang….xem…

“A..A…alo….alo 1 2 3 4,đang thử giọng…alo…máy quay gì mà khó xài như quỷ…nút nào đây trời…ah…unnie kia nói nút màu đỏ…ủa,bật rồi…

Alo…đây là Park Ji Yeon….bây giờ là 12 giờ đêm…Hyomin unnie đang ngủ trong kia…và bây giờ là sinh nhật chị ấy…e hèm…Hyomin ah…đây là món quà mà e đã dùng chính tiền làm thêm mua cho chị đấy nhé,chị có thích không?Em biết chị mê chụp ảnh hơn quay phim,nhưng mà…em không có biết lựa máy chụp hình,với lại,em thích quay phim hơn…nó có thể cho chị nghe thấy em nói gì,em đang làm gì…từ bây giờ,hãy dùng nó,quay lại những gì chị và em đã làm…Ohm,chúng ta đã từng hứa là sẽ cùng nhau trở thành những idol thật nổi tiếng,thật thành công….cho nên,nó sẽ giúp chúng ta ghi lại…quá trình từng bước trở thành idol của chúng ta.Cùng nhau cố gắng chị nhé,em yêu chị!!!”

Hyomin nhớ rồi…đây là đoạn clip được quay từ chính cái camera mà Hyomin yêu quí nhất.Chính Jiyeon đã lén công ty và cả Hyomin,4 giờ sáng hì hục đi giao báo và giao sữa suốt 3 tháng trời,để mua cho Hyomin,đồng tiền đầu tiên….mà con bé làm ra….là món quà này.Cho dù sau này nó có hư,có cũ,Hyomin cũng sẽ không bao giờ vứt bỏ nó.Nước mắt đã rơi khi Hyomin nhớ lại khoảnh khắc nhận món quà đặc biết này.

“Bây giờ ta vào quậy unnie nào camera…hí hí…

Dậy….unnie…dậy chơi với em….dậyyyyyyyyyy…-Jiyeon dùng âm thanh với tần số cao nhất để thỉnh Hyomin dậy.

-Gì nữa vậy Jiyeon,còn khuya mà em,để unnie ngủ mà….giờ không phải lúc Jiyeon ah.

Happy birthday to you.

Happy birthday to you.

Happy birthday…Happy birthday

Happy birthday Unnieeeee…..

Giật mình vì bài hát.Hyomin quay người sang…mắt nhắm mắt mở,nó thấy Jiyeon đang cầm cái máy quay trên tay,trên cái máy quay là cây đèn cầy.Cái gì vậy nè trời?Ah,hôm nay là sinh nhật mình…như nhớ ra nguyên do,Hyomin mỉm cười ngồi dậy,dù còn buồn ngủ,nhưng Hyomin vẫn cười…vì tất cả những gì Jiyeon bé nhỏ đã làm cho cô.

-Cám ơn em,Jiyeon.Nhưng mà,sao đèn cầy lại nằm trên camera,hư thì làm sao,em mượn camera của ai mà nghịch đấy,hư thì khổ nhé!

-Gì mà mượn của ai…unnie,unnie thổi nến,cầu nguyện đi,rồi e nói cho nghe….-con bé phồng mặt lên khi nghe tới chữ “mượn của ai”…unnie chết bằm,người ta còng lưng ra kiếm tiền mua,mà bảo là mượn,coi thường Park tiểu thư quá đó nha….

[Longfic]The Story Of The Tears...(JiJung,SoRi,SunMin) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ