Giấy không gói được lửa. Jennie sớm đã phát hiện các bài đăng nhởn nhơ trên mạng. Đã có vô số lời hỏi han xuất phát từ nhiều mục đích khác nhau gửi đến em. Em không trả lời họ, và tôi thì càng không. Có lẽ chỉ có tôi, em và anh chàng kia là biết. Người con gái đi bên cạnh anh đêm đó vốn không phải là em.
Chaeyoung và Lisa nhiều lần hỏi thăm em thông qua tôi, vì hai con bé vốn nghĩ đó là em. Ngay cả quản lý và phía trên đã bắt đầu dò xét đến em. Họ răng đe em ngày một nhiều cùng với suy nghĩ em yêu đương quá lộ liễu, hình ảnh của em sẽ trở nên nghiêm trọng nếu có thêm bất kỳ tấm ảnh nào lộ rõ đó là em. Thế mà em, người đã, đang và luôn bị người đời xoi mói vẫn luôn chọn cách im lặng nhẫn nhịn không một lời biện minh. Tôi không hiểu, nhưng cũng không dám xen vào. Tôi không biết anh chàng kia có nhận ra lỗi lầm của mình và đã liên lạc hay giải thích với em hay chưa. Nhưng tôi nghĩ có lẽ là chưa đi. Vì tôi tin chắc rằng chỉ cần một lời biện minh đáng tin cùng lời giải thích rõ ràng một chút. Em rồi sẽ lại mù quáng mà đâm đầu theo anh ta bất kể cho có thêm bao nhiêu lần.
Em biến mất mấy ngày sau đó, tôi như người mất hồn. Mỗi ngày ở trong căn phòng mà đau đớn. Trước khi đi, em nói với tôi rằng em muốn đến bên cạnh anh ta. Muốn cùng anh ta tâm sự, cùng nhau chăm lo bù đắp tình cảm. Tôi không muốn hiểu, vì cớ gì em lại trở nên nhu nhược như thế. Nhưng tôi làm gì có quyền ngăn cản em đâu.
Tôi không biết em và anh chàng ấy đã trải qua những ngày bên nhau như thế nào, tôi chỉ biết sau đó, khi trở về với những áp lực lịch trình. Đôi khi bốn người chúng tôi cùng đi với nhau trên một chiếc xe, hoặc tại một không gian nào đó. Tôi sẽ luôn nhận ra ánh mắt của em dán chặt lên người mình. Nhưng tôi lại cố ý phớt lờ không để ý đến. Dù cho tôi biết em bây giờ đang yếu đuối tới mức nào, tôi cũng sẽ không dám đến bên cạnh em. Tôi biết thứ em cần ngay lúc này là một bờ vai vững chãi của ai đó cho em dựa vào chứ không phải là tôi. Một kẻ nhát gan chỉ biết đứng phía sau mà dõi theo em.
Vào một ngày nào đó, em đưa tôi đến một nơi và em nói rằng đây là địa điểm em cùng anh chàng kia đã đến và hẹn hò vô số lần. Tôi không biết rốt cuộc mục đích em đưa tôi đến đây lần này là gì. Nhưng vì đó là em, tôi sẽ luôn nuông chiều không lý do. Đây là vùng biển nhỏ với những chiếc du thuyền tư nhân chỉ dành cho những người có tiền. Tôi ngờ nghệch nhận ra đây là một trong những nơi em bị phát hiện ở chung một địa điểm cùng anh ta. Tôi bắt đầu khó chịu hơn khi em và anh chàng đó có quá nhiều điểm tương đồng bị phát hiện trên mạng.
"Jisoo, đi ngắm hoàng hôn cùng với em nhé" Dĩ nhiên tôi sẽ đồng ý. Đã bao giờ tôi từ chối em đâu
Du thuyền bắt đầu được khởi động ra thật xa bờ. Nó dừng lại ngay khi hoàng hôn đang buông xuống. Xung quanh chúng tôi là nước. Em cùng tôi ngồi dựa vào chiếc giường nhỏ ngay mũi thuyền. Tôi quay sang nhìn em bằng ánh mắt say đắm. Tôi say mê mọi thứ thuộc về em. Em đáp lại tôi bằng nụ cười ngọt ngào. Em nói với tôi rằng "Jisoo, hết hôm nay, chúng ta đừng như vậy nữa nhé..."
Nụ cười tôi chợt tắt khi nghe câu nói của em "Ý em là gì?"
Em nhìn tôi hồi lâu rồi lại nói
BẠN ĐANG ĐỌC
[JENSOO] - SAY
Fanfiction"Tôi say mê mọi thứ thuộc về em" -- Truyện được viết trong phút giây ngẫu hứng Ngược tâm một chút (hoặc không) Sẽ có vài chỗ hơi khó hiểu Cảm ơn mọi người vì đã đọc.