Chương 16

1.1K 53 0
                                    

Đã một tuần từ ngày Lisa bỏ nàng ra đi, cô và Mina mướn một căn nhà khác sống ở bên ngoài, cả hai sống chung với nhau. Còn nàng như người mất hồn, sống trong chính căn nhà mình nhưng đâu đâu cũng toàn là hình bóng của cô, một tuần qua Chaeyoung không có đến công ty, tâm trí đâu mà làm việc.

Nàng ngồi trên sofa, lại nhớ đến mỗi khi cô và nàng ôm ấp nhau cùng xem tivi, cùng đùa giỡn. Khi ra ban công, thì nhớ những lúc cô ôm nàng từ phía sau ngắm nhìn khung cảnh đường phố, vào bếp thì là hình ảnh cô loay hoay nấu nướng chuẩn bị bữa sáng cho nàng, bước vào phòng ngủ...đó chắc có lẽ là nơi nhiều lưu luyến nhất, nơi cô và nàng hằng đêm ân ái mặn nồng, những phút giây đó, Chaeyoung không bao giờ quên.

Nàng cầm lấy khung hình cả hai chụp chung lúc nhỏ, là hai đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên nắm tay nhau tươi cười. Nàng nhớ cô đến phát điên rồi, ôm lấy tấm hình đó chặt vào lòng.

"Lisa, về với chị đi, chị nhớ em"

Nước mắt Chaeyoung nặng trĩu tuông rơi, cô từng nói sẽ không bao giờ để nàng khóc, và giờ nàng đã khóc rất nhiều, nhưng Chaeyoung không dám trách cô. Là lỗi của nàng, tại nàng mà đẩy cả hai vào ngỏ cụt của tình yêu, do nàng quá bất cẩn để người khác hãm hại mới dẫn tới bi kịch thê thảm như vậy.

"Là mày, tất cả là mày, tại mày mà Lisa mới bỏ tao, tao sẽ cho mày sống không bằng chết thằng khốn"

Nàng nhớ tới đâu là hận đến đó, tên khốn kiếp đó chính là nguyên nhân làm cuộc tình của nàng và Lisa rạn nức. Nếu hắn không bày trò thì bây giờ nàng đâu có khổ sở, Lisa cũng không bỏ nàng đi, từ trước tới nay chưa ai dám chạm tới giới hạn của Chaeyoung. Lisa là giới hạn duy nhất trong lòng nàng, nếu đã đụng tới nàng, tổn thương Lisa thì đừng trách Park Chaeyoung này tàn ác.

"Mày hãy đợi đó"

Khuôn mặt của nàng trông thật quỷ dị, ánh mặt oán hận ánh lên từng tơ máu. Nếu có tên Kai ở đây, không chừng nàng sẽ phanh thay xé thịt hắn ngay lập tức.

____________________________

Quay lại với Lisa và Mina, cô và cô ta dọn ra ngoài, mướn một căn nhà nho nhỏ sống cùng nhau. Nói là sống cùng nhau nhưng là chỉ như hai người bạn không hơn không kém. Lisa không khá hơn nàng là bao, cô ngoài mặt tỏ ra lạnh lùng với nàng chứ thật tâm cô còn quan tâm nàng nhiều lắm. Cô lo không biết Chaeyoung ở một mình có tốt không, có ăn đúng giờ đúng giấc hay lại bỏ bữa, đêm ngủ có được không hay là thiếu cô lại thức trắng. Đúng như những gì cô lo nàng đều có hết, bỏ ăn, bỏ ngủ, mặt mày nhợt nhạt nhan sắc phai tàn. Lisa ngồi thơ thẫn nhìn ra khoảng trống mông lung nhớ về kí ức tươi đẹp của cô và nàng.

"Cậu lại nhớ đến chị ấy hả"

Giọng nói Mina bất chợt vang lên đánh tan không gian tĩnh lặng.

"Không có"

"Cậu đừng có chối, làm sao chỉ mới một tuần cậu có thể quên được chị ấy, cú sốc này đến tớ là người ngoài cuộc còn không chịu nổi, cậu muốn khóc thì khóc đi, khóc thật lớn cho nhẹ lòng"

Cô ta ra sức an ủi cô đến cùng

"Khóc hả? Tớ hết nước mắt rồi, chỉ mới một tuần mà tớ đã nghĩ mình là người vô cảm, không muốn khóc cười gì nữa"

[CHAELISA] Vợ Tôi Là Tổng TàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ