Chương 27

581 24 0
                                    

Quá xấu hổ.

Engfa xác định trong túi rỗng tuếch, cái gì cũng không có, cô nhìn nhìn Sara, "Tôi, tôi......"

Nếu không có người ở đây, Sine nhất định cầm quải trượng đánh chết Engfa.

Đồ vật đều giúp cô chuẩn bị tốt, chỉ cần mang đến tặng mà còn có thể ném sao?

Dì Helena bị bộ dáng quẫn bách của Engfa làm cho tức cười, kỳ thật thời điểm cô vừa mới tiến vào, khí phách thành thục cùng lãnh đạm như vậy có chút xa lạ, hiện tại nhìn xem đây mới là Engfa.

Sara cũng nhấp miệng ôn nhu cười: "Không có việc gì đâu chị."

Engfa mất mặt ngồi xuống, cô nghiêm túc nghĩ nghĩ một phen, gửi tin nhắn cho Heidi.

—— Heidi, cậu có thấy vòng cổ của tôi không?

Heidi trả lời cực nhanh, chỉ là ngữ khí kia, có thể dỗi chết người.

—— Cái gì vòng cổ? Waraha tổng vừa mới mời tôi làm thư ký, liền nghi ngờ tôi có phải hay không trộm đồ vật của ngài sao?

Engfa :......

Heidi ăn thuốc nổ sao? Cô chỉ hỏi một câu, hoả khí liền lớn như vậy?

Trong chốc lát, Heidi lại gửi thêm tin nhắn mới, còn kèm cả ảnh chụp.

—— Trong ngăn kéo bàn làm việc tìm được, Waraha tổng, ngài thật đúng là bệnh hay quên, trách không được yêu cầu có người hầu hạ.

Nàng còn ở phía sau bỏ thêm biểu tình một cây đao.

Engfa mờ mịt, cô như thế nào không nhớ đã đặt ở trong ngăn kéo?

Hôm nay Engfa vốn dĩ chính là gấp gáp trở về, lúc này sắc trời đã rất tối, dì Helena nhìn nhìn Sine, mỉm cười: "Cũng hơi trễ rồi, lão phu nhân, về sau còn rất nhiều thời gian để hai đứa nhỏ tâm sự."

Sine nhìn dì Helena, cười nói: "Như vậy đi, ta kêu tài xế đưa con trở về,Fa!" Bà nhìn Engfa: "Con đưa Sara trở về!"

Đã quá nửa đêm, cô nữ quả nữ, Engfa muốn cự tuyệt, nhưng khi nhìn đến mặt Sara lại đỏ, đem đầu đều phải chôn ở dưới khăn trải bàn, cô nhẹ nhàng thở dài.

Một thiếu nữ đơn thuần, cô không thể thương tổn.

Tình cảm có thể ảnh hưởng một con người lớn cỡ nào, đã từng chết qua một lần, Engfa so với ai khác đều minh bạch.

Ban đêm không trung tràn đầy ngôi sao, dưới ánh trăng là hàng vỉa hè đá quý lấp lánh phát sáng.

Tim Sara đập đến lợi hại, đi bên cạnh Engfa, ngửi thấy mùi hương bạc hà, nàng nhịn không được ngẩng đầu nhìn trộm sườn mặt của cô.

Hai tay Engfa đút túi, nhìn bầu trời, không biết suy nghĩ cái gì, ánh mắt yếu ớt lại làm người đau lòng.

Cô suy nghĩ đến nàng.

Tình yêu đáng sợ không ở thời điểm đang hoàn mỹ, mà là sau khi mất đi, thời thời khắc khắc đều sẽ nhớ lại, một cái lơ đãng, thậm chí một câu ca từ, một cái cảnh sắc cũng gợi lên cả bầu trời hồi ức, cái loại cảm giác này khiến tâm như bị một đao cắt nứt.

{ Englot } Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ