Chương 2

1.5K 72 4
                                    

Địa phương Tina chọn là một nơi hẻo lánh tương đối khó tìm.

Engfa nghĩ rằng có thể cùng bà nội ở chỗ này tạm thời tránh né mấy ngày. Rốt cuộc bà nội cũng lớn tuổi, không thể cùng cô bôn ba như vậy được.

Nhưng không nghĩ tới, Charlotte nhanh như vậy đã tìm đến.

Nàng đứng ở bên cạnh xe nhìn Engfa, đôi mắt nàng, đôi môi nàng, chiếc mũi nàng đều bị ánh trăng phác hoạ mơ hồ bao phủ.

Vẫn là như vậy làm người trầm luân mê say, đẹp đến tinh xảo.

Nhưng chỉ có Engfa biết, hết thảy những thứ này chính là công cụ dụ dỗ cô rơi vào vực sâu vạn trượng.

"Austin tổng."

Mở ra câu chào lạnh như băng, Engfa nỗ lực khắc chế cảm xúc của chính mình. Hiện tại cô hận không thể tiến lên hung hăng bóp chặt cổ Charlotte, hỏi nàng: "Cô như thế nào còn dám đến? Như thế nào còn có thể đến gặp tôi?!"

Một câu xưng hô cực kỳ châm chọc mà xa lạ, làm thân hình Charlotte cứng lại, nàng nhìn Engfa đôi mắt ưu thương: "Còn tốt chứ?"

Còn tốt chứ?

Ha ha...

Nàng đây là đang hỏi chính mình còn tốt chứ, tại sao không hỏi chính mình đã chết chưa?

Khóe miệng Engfa gợi lên một mạt cười trào phúng: "Sắp chết, nhưng chưa chết được, Austin tổng có phải rất không hài lòng?"

Đôi mắt Charlotte nheo lại, môi cũng mím chặt thành một đường.

Lại là biểu tình như vậy.

Trước kia Engfa tính tình không tốt, hai người năm thứ nhất ở bên nhau thường xuyên sẽ bởi vì những chuyện vụn vặt mà cãi nhau. Ban đầu, Charlotte còn biện giải vài câu, đến sau đại khái là mệt mỏi, nàng liền sẽ như vậy dựa vào vách tường không để ý đến Engfa, chờ đợi cô lửa giận chậm rãi tự mình tiêu tan.

Yêu quá nhiều.

Khi đó Engfa chính là xem nàng giận như vậy cũng nhịn không được đau lòng, luôn sẽ vừa giận vừa thương bắt lấy cổ tay nàng kéo nàng vào trong ngực, hôn lấy đôi môi quật cường của nàng.

"Nữ nhân hư hỏng này, em dỗ chị một câu thì sẽ chết sao?"

Charlotte mở to mắt, dựa vào cô ôm ấp, lẩm bẩm: "Chị một ngày nào đó sẽ chết ở trong tay em."

Lúc đó Engfa còn tưởng rằng đây là những lời tình nhân âu yếm thường nói với nhau, cô cười hôn trán nàng: "Tốt, vậy chết ở trên người của em, chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu."

Nguyên lai, thì ra là như thế......

Bắt đầu từ đó, nàng liền một bước tính kế lại một bước hãm hại cô.

Gió đêm thật lạnh. Thổi đến Engfa một lòng lạnh thấu.

Cô nhìn Charlotte, nhìn nữ nhân hại cô táng gia bại sản, thật sự rất muốn hỏi nàng một câu: "Tiểu Char, thật sự như vậy sao? Em thật sự muốn tôi chết sao?"

Chính là, một ít tự tôn còn sót lại kia không cho phép cô như vậy giẫm đạp chính mình.

Một trận trầm mặc thật lâu.

{ Englot } Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ