5.

6.3K 249 10
                                    

Bữa cơm gia đình diễn ra nhanh chóng, Jungkook biết Jimin khó chịu trong người nên cũng không nán lại lâu, cả hai chào tạm biệt rồi ra xe. Bữa cơm này thật sự khó nuốt quá, nhưng chỉ mỗi Jimin hiểu rõ điều đó. Việc Im Minhee không thích Jimin đã là chuyện của hơn mười tám năm trước rồi, mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng. Ít ra thì trước đó dù không bằng lòng nhưng vẫn miễn cưỡng bằng mặt, bà ta cũng không làm điều gì quá đáng cho lắm. Chỉ là bây giờ Jimin ngang nhiên lại trở thành người sánh tên cùng Jungkook trong giấy kết hôn thay vì là Jihoon như ý bà muốn, sự căm ghét lại thêm nhân đôi nhân ba, cũng chẳng còn muốn nể mặt nữa.

- Còn khó chịu không? Tôi đưa anh đi ăn, lúc nãy anh chưa ăn được gì cả.

Jungkook là đang lo lắng cho anh? Hay chỉ là làm tròn lời đã hứa với ba Park? Không quan trọng. Cứ cho là Jimin tự huyễn hoặc bản thân cũng được, Jungkook chính là đang lo lắng lo mình.

- Ừ. Đến nhà hàng của em đi, được không?

Jungkook gật đầu sau đó tập trung lái xe. Nhà hàng của Jungkook cách đây không quá xa, chỉ tầm sáu, bảy cây số. Dạo gần đây việc của nhà hàng một tay Taehyung lo liệu, hắn thì bận rộn ở công ty nên cũng ít khi lui tới.

- Jungkook! Anh Jimin! _ Taehyung đích thân ra đón hai người, lúc nãy Jungkook đã nhắn tin trước cho Taehyung kêu cậu chuẩn bị phòng và thức ăn riêng theo chế độ dinh dưỡng của người mang thai, còn nhấn mạnh vấn đề là đang bị nghén, Taehyung nghe bấy nhiêu cũng đủ biết Jungkook định dẫn ai tới.

- Chào Taehyung! _ Jimin mỉm cười đáp lại.

- Hai người quen nhau? _ Ai đó đứng bên cạnh cũng hơi tò mò, chẳng qua là thấy Jimin tự nhiên cười với người khác thì có hơi không thích một chút, chỉ một chút thôi.

- Có một chút. Mau vào trong đi, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi.

Đoạn đường di chuyển đến phòng Vip của nhà hàng không mất nhiều thời gian, thế mà hai người nào đó vẫn có thể tán gẫu, mặc cho ai kia đang cố tình nắm tay Jimin kéo đi nhanh hơn.

- Taehyung làm ở đây có bị Jungkook bạc đãi không?

- Ngoài tính cầu toàn ra thì mọi thứ vẫn tốt ạ.

- Nếu Jungkook chèn ép em thì cứ nói với anh nhé.

Ai kia nghe thấy liền không nhịn nổi mà lên tiếng.

- Nói ra rồi thì anh định làm gì tôi?

- Anh á? Anh nghe cho biết vậy thôi chứ anh làm gì được em đâu.

Coi có tức không chứ. Xem cái nết của Park Jimin đi, thế mà mẹ hắn lúc nào cũng cằn nhằn bên tai rằng hắn không được ức hiếp Jimin, Jimin rất hiền, Jimin rất mong manh dễ vỡ. Mẹ nào có thấy mấy lúc anh ta đanh đá, mẹ nào có nghe anh ta nói mấy câu chọc điên hắn. Jungkook buồn mẹ mình nhiều chút.

- Hai người cứ tự nhiên, tôi đi trước. _ Taehuyng đưa cả hai đến trước phòng thì dừng bước, trả lại không gian riêng tư cho vợ chồng người ta.

Cả hai yên ổn ngồi trên bàn ăn, Jimin nhìn thôi đã thấy no rồi. Lúc nãy chỉ có mỗi Jimin là chưa ăn được gì, nghĩa là hiện tại cả bàn ăn này cũng chỉ có một mình Jimin ăn thôi, thế mà có tận tám, chín món, Jimin có ba cái bụng cũng không chứa nổi đâu.

KOOKMIN | HƠN MỘT LỜI XIN LỖI Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ