CHƯƠNG 18: LÀM QUEN

893 83 2
                                    

Iruma bị tiếng cãi vã không mấy ầm ĩ đánh thức. Cậu mở mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là chiếc áo thun đen của Alice.

Alice vẫn đang ngủ say sưa, hai tay hắn để sau lưng cậu, cằm tựa lên đỉnh đầu cậu.

Iruma nằm im trong vòng tay của Alice, im lặng cảm nhận hơi thở ấm áp và tiếng hít thở đều đều trên đỉnh đầu. Mặc dù đã bảy năm trôi qua, Iruma cũng đã cao khoảng một mét bảy, thế nhưng cậu vẫn lùn hơn Alice năm sáu centimet. Iruma không để tâm chuyện này lắm, cậu không quá quan tâm đến chiều cao hay bất kỳ thứ gì liên quan đến ngoại hình của mình.

Nằm một lúc, Iruma ngẩng đầu nhìn gương mặt đang say ngủ kia. Cơ mặt của Alice khi ngủ thả lỏng hơn khi thức rất nhiều, nó khiến hắn trông không quá xa cách như khi hắn thức. Hai hàng lông mi dày rậm đan vào nhau, mái tóc hồng xõa tung trên chiếc gối trắng phau, chiếc nhẫn vàng treo trên sợi dây chuyền trượt khỏi cổ áo thun, rớt bên gối.

Nói thật, nhan sắc này của Alice, Iruma ngắm bao nhiêu lần cũng không chán.

Giây phút Alice quỳ xuống, tình nguyện trở thành thuộc hạ vào lần gặp mặt thứ hai của cả hai ấy, Iruma biết hình bóng của hắn đã in sâu vào tim cậu. Ngày qua ngày, bọn họ sát cánh bên nhau, dần dần, bóng hình ấy chiếm một vị trí không nhỏ trong lòng cậu.

Cậu nhận ra mình thích hắn vào một ngày rất đỗi bình thường. Khi ấy cậu học năm ba, cậu, Alice và Clara đang ôn tập cho kì thi cuối kì của mình. Vì quá mệt mỏi, cậu đã thiếp đi lúc nào không hay. Đến khi tỉnh dậy, Clara đã đi đâu mất, chỉ còn mỗi Alice vẫn đang nghiêm túc viết gì đó vào tập. Không còn nụ cười tươi tắn thường ngày, môi hắn mím nhẹ, hai mắt nhìn chằm chằm cuốn vở trên bàn, tay thì viết lia lịa không ngừng.

Không hiểu sao, Iruma lại đơ người hết một phút.

Alice nhanh chóng phát hiện Iruma đã dậy. Hắn ngẩng đầu, nụ cười tươi tắn lại treo trên môi, hai mắt hắn cong cong, vui vẻ nói: "Ngài Iruma dậy rồi à? Ngài mệt lắm không? Cố lên, chỉ còn một chút nữa là xong rồi. Clara ngốc mới xuống căn tin mua ít bánh ngọt đấy, ngài ngủ thêm chút nữa đi, khi nào Clara về tôi sẽ gọi."

Giây phút đó, Iruma cảm thấy tim mình thịch một tiếng. Bỗng nhiên cậu cảm thấy trên thế gian này không có tạo vật nào có thể vượt qua Alice. Bỗng nhiên cậu cảm thấy Alice đẹp biết bao. Lúc đó, Iruma biết mình yêu rồi, cậu đã yêu người bạn thân thiết của mình.

Iruma cứ mãi đắn đo. Cậu không biết liệu Alice có tình cảm với mình không, liệu tình cảm Alice dành cho mình có gì khác với tình cảm của một thuộc hạ dành cho chủ nhân của mình không.

May mắn làm sao, một năm sau đó, dưới ánh nắng hoàng hôn tuyệt đẹp, Alice đã dùng chính hành động của hắn để giải đáp thắc mắc của cậu.

Hắn - tỏ tình với cậu.

Thì ra hắn đã thích cậu được ba năm rồi. Kể từ ngày hắn nguyện dâng hiến bản thân mình cho cậu, hắn đã rơi vào lưới tình với chính chủ nhân của mình.

Hiển nhiên Iruma gật đầu cái rụp.

Họ đã trao nhau nụ hôn đầu dưới ánh nắng cam vàng ấm áp thế đấy.

|WRITE|[IRUMA + HP] NHIỆM VỤ TỐT NGHIỆPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ