"B_bây giờ có hai trường hợp, nếu Soonyoung là Kwon thật thì mình sẽ mất mặt, nếu Soonyoung không phải Kwon thì..."
Jihoon rối bời ngồi bó gối trên sofa, cứ cắn móng cay suốt từ lúc nhìn thấy chiếc áo đáng ngờ đó của Soonyoung.
Nếu Soonyoung là chàng người mẫu đó thì Lee Jihoon sẽ chuyển hộ khẩu sang nơi khác ngay, chung quy là vì cảm thấy mất mặt vô cùng, vừa nảy còn để lộ trạng thái ủ dột vì người trong mộng trước mặt Soonyoung, Jihoon ngoài mặt không quan tâm thể diện nhưng bên trong sớm đã phát rồ vì chính bản thân cậu từ lâu.
"Thôi, không đi đến đó nữa!"
Phải rồi, nếu con người ta sợ hãi hay lo lắng về một biến cố có thể sẽ xảy ra thì nước đi tối thượng là tránh khỏi nó là được ngay thôi. Lee Jihoon đang crush anh chàng đó trong yên bình, cậu không hề có ý định sẽ xông đến bày tỏ, hơn cả thế... người như Kwon chắc hẳn không xem Jihoon là gu của anh ấy đâu nhỉ?
Jihoon thất thần nhìn lên trần nhà rồi lại nhìn sang phía ban công, hình như đêm nay không có sao trời nữa rồi.
.
.
Kwon Soonyoung ngồi ở bàn ăn, nhìn thức ăn đang dần nguội lạnh, bây giờ cũng gần mười giờ đêm, rõ ràng hắn đã nhắn tin cho Jihoon, mời cậu đến dùng bửa lúc bảy giờ cơ mà, người kia là cố tình không đến sao?
"Haiz... gì vậy chứ, sao lại không đến"
Soonyoung buồn chán uống một chút rượu vang rồi khoác áo ra ngoài đi dạo, đang chậm rãi đi bộ dọc theo hàng cây xanh ở sân của khu chung cư, hắn lờ mờ nhìn thấy bóng lưng trông rất giống với bé đầu bếp. Kwon Soonyoung nhếch môi, hắn xoa lên sợi dây chuyền đang đeo trên cổ rồi dừng lại, đứng yên chờ tới lúc người kia ngẫng đầu lên thì bốn mắt sẽ ngay lập tức chạm nhau.
Một tay đút vào túi áo hooide, tay còn lại cầm chặt điện thoại, Jihoon khẽ rít một hơi vì lạnh, nhìn xuống chân mình, Jihoon thầm hối hận khi vừa nảy chỉ đi dép ra ngoài. Vốn định ngủ một giấc cho qua ngày, thế nhưng nằm trằn trọc mãi vẫn không thể ngủ, Jihoon chỉ còn biết lê tấm thân đang chán chường này ra ngoài cho đỡ chán nản. Ngó vào màn hình điện thoại, tay lướt dọc theo tấm ảnh của chiếc áo khoác lúc chiều mà Soonyoung mặc trên người, Jihoon bổng nhiên cảm thấy có lỗi với hắn, uổng công Soonyoung an ủi cậu cả buổi, uổng công hắn mời cậu ăn tối mà Lee Jihoon cậu lại sợ phải đối diện với nghi vấn trong lòng, để rồi bây giờ đến việc hỏi thẳng một câu xem hắn có phải là Kwon không Jihoon cũng không dám.
"Jihoon cũng đi dạo sao?"
Lee Jihoon giật mình, cậu vội vàng ngẫng đầu lên, đập vào mắt là khuôn ngực của Soonyoung, còn chưa kịp đứng vững, Jihoon không nhịn được mà mở to hai mắt khi nhìn thấy sợi dây chuyền mà Soonyoung đang đeo.
Sợi dây màu bạc có mặt dây chuyền khắc chữ Kwon cực kỳ hút mắt!
"Biết ngay mà, mình biết ngay mà!"
Dường như biết được thứ Jihoon đang chú ý là gì, Kwon Soonyoung mỉm cười xấu xa, hắn cởi bỏ chiếc áo khoác - thứ giúp Jihoon nhận ra thân phận thật của hắn xuống, nhẹ nhàng choàng qua vai cậu rồi ghé sát vào tai Jihoon thì thầm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SoonHoon] • Steak Cá Hồi Và Chậu Cây Giả
FanfictionJihoon thích một chàng người mẫu trên instagram nhưng nếu chàng ta làm steak cá hồi dở tệ, làm nước hoa quả rất chua, lại còn chỉ biết chăm cây "giả" thì Jihoon có còn thích chàng ta không?