Chương 204: Nhà máy Hoa Hồng (47)

5.1K 736 160
                                    

Chương 204: Nhà máy Hoa Hồng (47)

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Chương 204: Nhà máy Hoa Hồng (47)

Cho dù làm người xấu cũng cần phải có thiên phú

Edit: Huyên

Tề Nhất Phảng nghe Lưu Giai Nghi bỗng nhiên nói câu đó thì ngơ ngác hỏi: "Cái gì, lúc nào cơ!"

Lưu Giai Nghi nắm lấy cổ tay Tề Nhất Phảng chạy như bay: "Với giá trị trí lực của anh nghe cũng không có hiểu đâu, muốn qua cửa thì đi theo hỗ trợ cho em là được rồi!"

Tề Nhất Phảng bị ép phải chạy theo: "???"

Mặc dù anh thực sự không hiểu, nhưng Phù Thủy Nhỏ em à nói thẳng như vậy làm anh tổn thương lắm đó!

Trong lúc chạy trốn, ánh mắt Lưu Giai Nghi cực kỳ bình tĩnh, còn có chút ảo não... câu đố đơn giản như vậy mà đến khi được Bạch Liễu nhắc nhở em mới nghĩ ra!

Ngay khi em nhìn thấy từ khóa "cắt rời", em nên nhận ra lối [True End] trong trò chơi này là kiểu trò chơi thu thập, giống như "Chuyến tàu cuối nổ tung", trò chơi "Nhà máy Hoa Hồng" cũng chôn một nhánh giải mã dưới một nhánh thăng cấp đơn giản, mà manh mối của nhánh giải mã này đi thẳng đến đầu mối thu thập chân tay của Tawil!

Nhắc nhở em nhận được - [Trước khi cái chết thật sự tìm đến, thời gian là thứ duy nhất không thể nghịch chuyển trên người ngươi.].

Cái chết chân chính và thời gian không thể nghịch chuyển trong trò chơi này chỉ có một - Đó là tờ báo được đặt trong tủ trưng bày báo chí về những sự kiện lớn trong những năm qua ở nhà máy Hoa Hồng mà em và Bạch Liễu nhìn thấy khi mới vào nhà máy!

Mỗi lần nhà máy Hoa Hồng mở rộng và phát triển sẽ đi kèm với cái chết của vô số người, có thể nói là con đường phát triển đẫm máu danh xứng với thực, đối với những người trong thế giới trò chơi này, đây là cái chết chân chính, là thời gian không thể nghịch chuyển.

Nhưng đối với những người bên ngoài như em và Bạch Liễu, thời gian này là hư ảo và có thể nghịch chuyển được, nhưng nếu họ chết trong trò chơi này, thời gian của bọn họ sẽ dừng lại ở đây, trở thành một trong những sự kiện tử vong được ghi lại trên tờ báo, dán lên trên bức tường đó của nhà máy Hoa Hồng - đây chính là điểm mấu chốt!

Lưu Giai Nghi thở hổn hển chạy vào cửa chính của nhà máy Hoa Hồng, tìm thấy tủ trưng bày mà em đã nhìn thấy.

Các tờ báo được dán ngăn nắp trong tủ trưng bày, Lưu Giai Nghi bình tĩnh nhìn chằm chằm vào bức tường báo này, mắt híp lại, bắt đầu đếm từ trên xuống dưới, đồng thời dùng một cây bút đánh dấu lại thời gian ngày xảy ra sự kiện tử vong cách lớp kính.

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ