Chương 315: Hồ Trò Chơi

2.5K 351 30
                                    

Chương 315: Hồ Trò Chơi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Chương 315: Hồ Trò Chơi

Edit: djtmebachluc

Liêu Khoa hỏi: "Cậu đang đau khổ vì Bạch Liễu cảm thấy đau khổ chứ thật ra cậu vốn không hề, đúng không?"

Ống nghe bệnh ừ một tiếng

Liêu Khoa cúi đầu viết: "Cậu đang đồng cảm(*) với Bạch Liễu."

(*) Đồng cảm là khả năng hiểu hoặc cảm nhận những gì người khác đang trải qua trong khung tham chiếu của họ, nghĩa là khả năng đặt bản thân vào vị trí của người khác. Có nhiều định nghĩa cho sự đồng cảm mà bao gồm một loạt các trạng thái cảm xúc. Các loại đồng cảm bao gồm đồng cảm nhận thức, đồng cảm về cảm xúc và đồng cảm soma.

Ống nghe bệnh hỏi: "Đồng cảm là gì?"

"Đồng cảm là bởi vì hai người các cậu có trải nghiệm tương tự nhau, hoặc đối phương có ý nghĩa đặc biệt rất khác đối với cậu, dẫn đến cậu có thể đồng cảm với cảm xúc của đối phương." Liêu Khoa viết vào sổ tay, "Spade, cậu có biết tại sao mình lại đau khổ khi thấy Bạch Liễu cảm thấy khổ sở không?"

Ống nghe bệnh trả lời thành thật: "Tôi không biết."

"Thật ra cậu thiếu cơ sở đồng cảm, kinh nghiệm của cậu như tờ giấy trắng vậy, dẫn đến cậu không thể từ kinh nghiệm của mình mà đi hình dung cảm nhận của người khác trong hoàn cảnh đó."

Liêu Khoa giải thích: "Hầu hết đồng cảm được xây dựng trên sự hiểu biết của cả hai bên, nhưng điều này không đúng đối với cậu và Bạch Liễu, cậu không hiểu Bạch Liễu, hoặc phải nói cậu không hiểu bất cứ ai, thậm chí cậu còn không hiểu cơ chế sinh ra cảm xúc của con người."

"Cho nên cậu cảm thấy đồng cảm là một chuyện rất kỳ lạ." Liêu Khoa ngước mắt lên, "Lấy hiểu biết của tôi về cậu, tôi cảm thấy lời giải thích duy nhất là—"

"Cậu đang cảm nhận cảm xúc của Bạch Liễu theo bản năng."

"Nhưng tương ứng, mặc dù cậu cảm nhận được nhưng cậu không có cách nào xử lý được tình cảm phức tạp như vậy." Liêu Khoa mỉm cười, "Ví dụ nếu nói tình cảm của Bạch Liễu là một dữ liệu đặc biệt, mà cậu là một cái máy tính, trong tình huống cậu không có khả năng xử lý dữ liệu đặc biệt này thì nó sẽ tràn vào làm cậu sinh ra phản ứng kỳ lạ."

Ống nghe bệnh hỏi: "Phản ứng gì cơ?"

"Để xử lý dữ liệu đặc biệt này, cậu cũng sẽ liên tục sản xuất dữ liệu đặc biệt để đáp ứng đối phương." Liêu Khoa khẽ cười, "Đôi khi mọi người sẽ yêu người yêu thương mình, ghét người ghét mình, đó chính là một loại phản hồi cảm xúc của con người, cậu có thể cảm nhận được cảm xúc của đối phương, tương tự, cậu cũng sẽ sinh ra cảm xúc để xử lý cảm xúc của người kia."

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ