19+20+21

702 47 0
                                    

19.

Điện thoại không thể kết nối. Tiêu Chiến gọi vô số lần, tất cả đều đá chìm đáy biển.

Tiêu Chiến bắt đầu có chút nóng nảy, anh lo lắng cho Vương Nhất Bác.

Anh gọi cho trợ lý của đối phương, cuộc gọi có tín hiệu nhưng lập tức tắt máy, Tiêu Chiến chỉ biết trải qua những khoảng thời gian hoang mang mơ hồ giữa bệnh tình khẩn cấp của mẹ cùng tình trạng của Vương Nhất Bác.

Mẹ Tiêu nhìn con trai ngày càng ốm tong ốm teo lại thêm đau lòng.

"Chiến Chiến, con về nghỉ ngơi một chút, mấy ngày qua luôn ở bệnh viện làm sao chịu được, con cũng gầy rồi, mẹ không sao đâu, ngoan."

Tiêu Chiến nhìn mẹ tỏ ra vẫn ổn, ngược lại còn quan tâm mình, thật sự đúng là vô dụng.

"Không đâu mẹ, xu hướng bây giờ chính là gầy đó, con cố ý giảm cân mà." Tiêu Chiến cười nhìn về phía mẹ, là một nụ cười tràn đầy dịu dàng nhưng cũng thật chua xót.

"Cần rất nhiều tiền nhỉ? Mẹ không trị liệu đâu, như vậy cũng tốt. Chúng ta về nhà, mẹ nấu cho con mấy món con thích."

"Mẹ, nói gì vậy? Con đã mượn được tiền rồi, mẹ muốn nấu cho con ăn, chờ chúng ta phẫu thuật xong rồi về nhà nấu, mẹ nhé."

Tiêu Chiến không nói dối, đúng là anh có tìm bạn mượn tiền, có thể mượn bao nhiêu đều mượn, nhưng vẫn không đủ.

Tiêu Chiến ngồi trên băng ghế dài cạnh vườn hoa nhìn số điện thoại của Vương Nhất Bác ngẩn người, cho đến khi một bóng dáng đi tới nói có người muốn gặp anh.

"Tiêu Chiến đúng không? Tôi là cậu của Vương Nhất Bác, Vương Lỗi."

Tiêu Chiến quan sát đối phương, cố gắng hồi tưởng người cậu này, chắc là người đã mang Vương Nhất Bác về nhà năm ấy.

"Xin chào, xin hỏi công ty của Nhất Bác có phải xảy ra chuyện nghiêm trọng gì hay không? Gần đây tôi có gọi cho cậu ấy nhưng không nhận được, ngài có thể liên lạc với cậu ấy chứ?"

"Đúng là có vấn đề, nhưng... cậu nên lo lắng cho chính mình trước đi, tiền phẫu thuật đã lo liệu xong chưa?"

Tiêu Chiến vốn tưởng rằng người đối diện nói chuyện với thái độ thiện ý, nhưng hình như có gì đó không đúng lắm...

"Rất gấp phải không? Tôi nghe nói ca phẫu thuật phải hoàn thành càng sớm càng tốt, hơn nữa lại không thể gọi cho Nhất Bác. Tôi tính thế này nhé cậu bạn nhỏ, cậu giúp tôi một số việc, tôi cho cậu tiền."

"Giúp cái gì?"

Biết rõ người trước mặt này tới đây không có ý tốt, nhưng Tiêu Chiến vẫn luôn mong chờ một chút hy vọng.

"Cậu giúp tôi sao chép dữ liệu trong ổ cứng máy tính của Nhất Bác, giao cho tôi, tôi cho cậu một triệu, mẹ cậu sẽ ổn thôi."

"Không được." Tiêu Chiến dứt lời liền muốn đứng dậy rời đi, đối phương tuyệt đối không phải người tốt, máy tính của Vương Nhất Bác đã khóa toàn bộ tài liệu quan trọng, sao mình có thể phản bội cậu ấy.

「EDIT | BJYX」NGỦ NGONNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ