6.
jungkook và taehyung bắt đầu quen nhau vào khoảng thời gian năm ba đại học của em, khi taehyung bắt đầu xin việc ở những công ty để thực tập. tính ra chỉ cần nói với ba một câu là em lập tức có thể được sắp xếp một vị trí làm việc tốt ở công ty gia đình nhưng tính tự lập không cho phép em làm thế.
lần đầu cả hai gặp nhau là lúc taehyung đang cúi đầu chịu trận của min yoongi do sai sót trong bản báo cáo nộp lên cho chủ tịch, cụ thể là nộp cho jeon jungkook.
quản lý tài chính của JT trước giờ luôn nổi tiếng là người khó tính, rất gắt gao trong công việc, là tips người cuồng sự hoàn hảo nên ngay khi biết bản báo cáo có vấn đề, đã thế còn là bản quan trọng đã trình lên chủ tịch liền nổi cáu vô cùng. hôm ấy nếu không có jungkook xuất hiện kịp thời cứu taehyung một mạng, sợ rằng em sẽ vì thủng màng nhĩ mà chết.
jungkook ngày ấy xuất hiện với hào quang của vị đáng tối cao, soi sáng cứu rỗi cho sinh mệnh nhỏ. chủ tịch không chỉ giải vây cho taehyung, mà còn tốt bụng nghe bảo em đứng chịu trận hơn một tiếng, liền ngỏ ý mời em đi ăn, giúp em lấy lại sức tiếp tục công việc.
taehyung ban đầu chỉ đơn giản nghĩ đây là ưu đãi sếp đặc biệt dành cho nhân viên, hoàn toàn không thấy cấn một chút xíu nào, nhưng mới sau này, khi cưới nhau về mới rõ, đâu cũng chỉ vì chuộc lỗi mà thôi.
cái sai sót trong bản báo cáo không chỉ quan trọng với công ty mà còn là với cả sự nghiệp của taehyung, khi đây là cơ hội để em dành phần vào làm nhân viên chính thức. nói cho rõ là do trên những tờ giấy trắng mực đen đáng ra phải tươm tất thì lại xuất hiện rất nhiều nét vẽ nguệch ngoạc, đoán là của trẻ con, taehyung không hề hay biết nên cứ vô tư mà nộp lên trên, tự tin mình đã kiểm tra rất kĩ nhưng không ngờ đến lúc đưa vào phòng chủ tịch mới tá hỏa một phen.
vận dụng một trăm phần trăm công lực của bộ não, nghĩ xem liệu có người nào đủ khả năng để động vào tập tài liệu cả tuần nay em luôn ôm khư khư bên người kể cả khi đi ngủ như bảo bối, taehyung phát shock đến đánh rơi cả cái dao đang cắt bít tết trên tay khi nhớ ra thằng quỷ nhỏ lạc đường em gặp hôm qua.
chuyện là chiều qua sau khi trở về nhà sau một tuần làm việc năng hoàn thành deadline, taehyung có ghé qua siêu thị muốn mua ít đồ về nấu một bữa thịnh soạn tự thưởng cho bản thân, tình cờ thế nào lại gặp phải một cậu nhóc đứng giữa sảnh lớn đang loay hoay tìm kiếm thứ gì đó. bản tính tốt bụng lại vốn thích trẻ con, taehyung đi đến bắt chuyện hỏi thăm thử cậu nhóc có cần giúp đỡ gì không, hóa ra là lạc mất người chú đi cùng.
sự lương thiện trong em trỗi dậy mạnh mẽ, hùng hồn nắm tay đứa nhỏ, ý định là đưa đến quầy nhận hỗ trợ khách hàng, nhờ họ phát thông báo lên loa tìm giúp người chú ẩu đoảng kia. thế nào mà quãng đường leo từ tầng 5 siêu thị xuống tầng một lại mắc vệ sinh, taehyung suy nghĩ một chốc, dặn dò kĩ đứa trẻ đứng đây trước cả wc nam chờ mình một chút sẽ ra ngay. đứa trẻ lúc ấy nhìn ngoan ngoãn lắm, gật đầu răm rắp cơ, taehyung vui vẻ còn nhờ nó trông hộ cái túi cho mình.
mà thế quái nào, lúc trở ra thì người tuyệt nhiên đã mất tăm, taehyung hoảng hốt hỏi người lao công bên cạnh thì nghe bác bảo nãy đã có người lớn, hình như là chú jeon gì đấy đến đưa cậu nhóc đi rồi.