Chapter 55

55 7 0
                                    

3 ngày sau....

Nazi*lau nhà*

Nazi:Sắp đến lúc chuyển mùa rồi...Lá bắt đầu rơi...

Nazi:(Xa USSR,quả nhiên cuộc sống của mình trở nên thoải mái hơn rất nhiều.)

Chiều tối...

Poland:Này!Nay tôi có mua mấy con mực,hay tôi với cô cùng nướng lên rồi chén nó đi!

Poland:Nhà tôi có bia với rượu,cô uống được cái gì?

Nazi:Cả hai:)

Poland:Nay tôi cho bà thức khuya nhậu với tôi đó,tại nay nhận được nguyên liệu quý,mừng như Tết về vậy!

Tối hôm đó,hai người nướng hai con mực lên rồi cùng khui rượu ra uống.

....

Poland:Biết thứ gì quý giá nhất đối với tôi ko?

Nazi:???

Nazi:Là....quê hương ngươi?

Poland:Ko hẳn....

Poland:Cái nhà này....

Poland:Tất cả những gì mà nó có.

Nazi:Vậy sao?

Nazi:Ta tưởng thứ đó phải cao sang lắm chứ?...

Poland:Cái nhà này là một bí mật,và tôi đặc biệt giấu chúng để bà và USSR ko biết đến.

Poland:Cái nhà này....người ko biết đến nó nhiều nhất là bà với USSR....đó là đối với tôi....

Nazi:Bộ....nó là món quà từ ai đó quan trọng với ngươi chăng?

Poland:Có ai quan trọng với tôi đâu?

Nazi:Cha,mẹ ngươi?Hay là những người đồng đội chí cốt của ngươi?...

Nazi:Hay là mối tình đầu của ngươi?

Poland:Tình đầu?...Tình yêu cái gì ở đây?

Poland:Poland tôi đây đã giao trái tim mình cho ngành y lâu rồi.

Poland:Và sẽ chẳng có ai có thể ngăn cản tình yêu mãnh liệt của Pol với nghề cứu người...

Poland:Cái căn nhà này là minh chứng cho tình yêu đó,khi mà tất cả các loại độc dược hay thuốc quý do tôi chế tác đều được bảo quản ở đây.

Poland:Đó là lý do mà tôi ko muốn bà chạm vào bất kì lọ thuốc nào.

Poland:Nó cũng gắn với tôi nhiều kỉ niệm,chủ yếu là những phút giây sung sướng vì tìm ra thuốc này thuốc nọ,hay đơn giản chỉ là cảm giác bình yên dưới lò sưởi khi đông về....

Poland:Ngắm sao ở đây cũng đẹp lắm đó,tiếc là nay trời ít sao...

Nazi:Ai nói ít,hả?

Nazi:Sao ko hề ít,mà nó bị che phủ bởi lá rừng,nên ta đứng ở dưới chẳng thể nhìn thấy bao nhiêu.

Poland:Mà nhắc đến tình yêu....tôi có một câu hỏi nhỏ....ko biết bà có thoải mái khi trả lời ko....

Nazi:Sao nào?Chuyện buồn hả?

Nazi:Chuyện buồn ta có nhiều lắm,ko sao đâu.

Poland:Ko...tôi muốn hỏi....

Poland:Bà đã từng yêu chưa?....

Nazi:......

Nazi:Yêu?.....

Poland:Chưa....sao?

Nazi:.....Ko.....

Nazi:Ta đã từng yêu....và vẫn đang yêu....

Poland:V...vậy sao?....

Poland:Tôi ko nghĩ là bà biết yêu đâu đó?

Nazi:Phải,ai cũng sẽ nghĩ vậy.Người độc ác như ta thì biết yêu là cái gì?

Nazi:Nhưng ta biết yêu chứ,ta còn muốn yêu nữa là....

Poland:Chắc do ở tù lâu,nên bà được người ta dạy cho thế nào là yêu hả?

Nazi:.......

Poland:Xin lỗi....tôi hơi quá lời rồi....

Nazi:Ta yêu từ khi còn WW2,yêu từ trước khi ta cho quân dồn đến cửa ngõ Moscow.

Nazi:Lạ lắm....chỉ vì một bài hát mà ta đã rơi vào lưới tình....

Poland:Nghe ngọt đó,mà....ai là người bà yêu?

Nazi:USSR.

Poland:Hả?.....

Nazi:......

Nazi:Ngươi đếch nghe nhầm đâu,là USSR.

Nazi:Ta yêu hắn,yêu hắn từ cái ngày mà hai bọn ta còn đánh nhau.

Poland:Yêu USSR?!.....

Poland:Vậy sao....bà lại chạy trốn?....

Nazi:.....Hắn đâu có yêu ta?

Nazi:Hắn cướp hết mọi thứ của ta.Yêu hắn mà ta mất gần như tất cả.

Poland:USSR....hắn....

Nazi:Mất cha....mất bạn bè,đồng chí....mất đi đế chế oai liệt của mình....

Nazi:Rồi sau đó mất đi sự tự do...ta bị hắn vấy bẩn hơn cả gái bán hoa....

Nazi:Hắn khiến ta mất đi đứa con duy nhất của ta với hắn.Và hắn thì chẳng mảy may quan tâm gì đến ta....

Nazi:Mất con rồi mất luôn cả khả năng làm mẹ....giờ ta chẳng còn gì ngoài thân thể bị chà đạp,sỉ nhục này....

Nazi:Chạy trốn là tia hy vọng cuối cùng của ta.Nếu ta bị bắt lại,ta sẽ cắn lưỡi tới chết....

Nazi:Vì ta tồn tại trên thế gian này để làm gì nữa?Chết đi rồi,hẳn là cả cái thế giới này sẽ ăn mừng cho xem...

Nazi nói trong nghẹn ngào,dường như cô cố nhịn hết nước mắt vào bên trong...

Nazi:Ta biết,mình ngàn đời vạn kiếp sẽ chẳng xứng với USSR,nhưng ta vẫn yêu hắn....Yêu nhiều chứ....đi kèm với hận tới xương tủy.Ta hận hắn như lúc hắn hận ta....

Poland:......

Nazi:Cảm ơn ngươi rất nhiều....Poland....Và cũng xin lỗi ngươi.....

Nazi:Nazi này gây ra quá nhiều thứ tồi tệ với ngươi rồi....

Nazi:Khi nào về Đức,ta hứa sẽ bù đắp lại những gì ta đã gây ra cho ngươi,được chứ?

Poland:Hứa sao?

Nazi:Ừ....

Poland:Ko cần hứa....

Poland:Tôi biết,khả năng của bà khó mà bù đắp lại được hết những gì bà đã gây ra cho tôi.....

Nazi:....Phải....

Poland:Bà chọn chạy trốn,đây là điều bà muốn.Vậy nên đừng khóc.

Nazi:Phải,là ta chọn,chọn chạy trốn.

Poland:Nếu có bị bắt lại,đau tự chịu...

Nazi:Ừm,đau....tự chịu....

Poland:.....

Nazi:.....

Tù nhân tồi tệ của Thiếu tướng(CHs)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ