Sakura run lên, rốt cục không do dự nữa trực tiếp rút tay mình về. Indra tay bỗng ngừng lại ở giữa không trung, có vẻ hơi trống trải.
"Ách, cái kia, xin lỗi a." Sakura sau khi lấy lại tinh thần nghĩ đến động tác của chính mình có thể có chút hại người, thế nhưng vừa nãy thực sự là không có cố ý. Indra thu tay về, đúng là cũng không có dáng vẻ xấu hổ. Hắn nhìn Sakura, nhàn nhạt hỏi: "Ngươi không muốn sao? Ta cho rằng ngươi chỉ là không muốn theo ta hồi tộc, nhưng vẫn là có thể để ta cùng ngươi đồng thời tìm tố thế hương."
Sakura dừng một chút, mở miệng nói: "Ta đương nhiên sẽ không từ bỏ tìm nó, chỉ là hiện tại, ta muốn chăm sóc nhỏ Shu, tạm thời hẳn là sẽ không rời đi nơi này."
Indra nhìn nàng thẳng thắn mặt, biết đây cũng không phải là từ chối chi từ, mà là nàng xác thực có ý đó, "Ngươi muốn chăm sóc hắn tới khi nào?"
"Không biết a, đến khi hắn không cần ta chăm sóc, hoặc là ta không thể chăm sóc thời điểm đi." Sakura liếc nhìn cành cây trơ trụi trên đỉnh đầu. Một năm này tới nay, nàng đã dần dần đối với việc có thể trở về thời đại ban đầu hay không càng ngày càng mê man. Nếu như chỉ có thể ở lại đây, ở nơi nào làm cái gì cũng không còn quan trọng. Nhưng bất kể như thế nào, nàng đều muốn như lúc trước ở trong lòng xin thề như vậy, chăm sóc tốt nhỏ Shu.
Nàng cũng không phải quyết định muốn từ bỏ trở lại, chỉ là cân nhắc các loại khả năng kết quả mà thôi.
"Thật không." Indra nhìn trên mặt nàng kiên định vẻ mặt, cũng không cưỡng cầu.
Hai người đứng sóng vai, đồng thời nhìn soi sáng nhân gian, cũng không biết bị hà soi sáng Ngân Nguyệt*.
*Vì mình ko có bản tiếng trung gốc mà dịch sang từ bản QT nên có những câu cú mình cũng khó có thể dịch được. Đại khái là ánh trăng phản chiếu trên mặt sông á.
Indra đem Sakura đưa đến cửa chính sau này liền rời khỏi. Sakura nhìn theo bóng lưng của hắn sau khi biến mất xoay người đẩy cửa ra, nhìn thấy bàn đã thu thập sạch sẽ, bát đũa cũng đều đã rửa sạch cũng bày ra đến chỉnh tề. Shu ngồi ngay ngắn dưới ánh nến, nhắm mắt lại.
Là dáng vẻ hắn đang học tập.
Hắn lúc nào cũng như vậy, ngoài miệng miệng đầy đáp ứng, nhưng dù sao là cậy mạnh làm một ít nàng sẽ lo lắng sự tình. Về điểm này, có chút giống chính mình đây. Nàng bất đắc dĩ cười cười.
Shu nghe được nàng tiến vào âm thanh, mở mắt ra mặt hướng phương hướng của nàng: "Sakura tỷ tỷ, ngươi trở về."
"A." Sakura cởi giày, mở ra đấu bồng* ngồi vào bên cạnh hắn, "Ôn tập đến chỗ nào rồi?"
*Đấu bồng: áo khoác, thường không có ống tay, dùng để chắn gió, tránh lạnh.
Shu nhưng không có lập tức mở miệng giống như trước đây, cũng không hỏi về vấn đề mình để sót hoặc không hiểu. Hắn giương mắt lẳng lặng mà nhìn Sakura, màu mực con mắt yên lặng quay về phương hướng của nàng, quả thực làm cho nàng cảm thấy như hắn không có mù.
"Ngươi sẽ rời đi cùng hắn sao?" Hắn đột nhiên mở miệng hỏi một câu.
Sakura sửng sốt, nhìn Shu nghiêm túc thật lòng dáng vẻ, xem ra không giống như là đang nói đùa, "Ngươi vì sao lại hỏi như vậy?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[INDRASAKU/SASUSAKU - EDIT] TỐ THẾ HƯƠNG - DỊ BÍNH THUẦN
FanfictionĐây là bản mình edit lại từ bản QT của bạn @sasusaku23072803___ Gần đây, bỗng có lời đồn đại, có một loại mùi hương khi ngửi sẽ đưa ngươi về kiếp trước, loại hương này có tên là Tố thế hương. Để điều tra rõ sự thật đằng sau, Sakura theo lời của sư p...