Chương 17

103 17 0
                                    


Sơn tặc nhe răng cười một tiếng: "Đi chết đi!" Vẫy vẫy đao dùng sức mà chém xuống!

Hắn chắc chắn cho rằng này một đao bổ xuống đối phương nhất định phải đầu người rơi xuống đất, lại đột nhiên trên tay nhẹ đi, sau đó chính là đau đớn từ cổ tay thẳng nổ đến não bộ! Hắn định thần nhìn lại, tay của chính mình, bị tận gốc cắt đứt, liền cùng với đao ầm một tiếng rơi trên mặt đất. Thanh niên mới vừa rồi còn quỳ trên mặt đất nhìn như mất khả năng hành động, trong tay hắn nắm kiếm của mình.

Sakura, là ai đem ngươi biến thành bộ dáng này?

Hắn nghe được trong lòng có người đang hỏi.

Là ai... Là ai... Giết chết bọn họ, hết thảy giết chết.

Tên sơn tặc kia thấy tình thế không ổn, muốn chạy trốn, bóng người trước mắt lóe lên, Indra đã đứng trước mặt hắn. Ánh bạc xẹt qua, một chiêu kiếm đâm thủng ngực, sơn tặc có ý đồ đánh lén hắn một hồi liền ngã vào trong vũng máu, tay chân co giật, chết không nhắm mắt.

Xảy ra chuyện gì? Sakura mau mau chạy tới, khí thế hiện tại của Indra, cùng vừa nãy hoàn toàn khác nhau, đây chỉ là mấy cái không đáng nhắc tới sơn tặc mà thôi, hắn sao lại thế...

Indra xoay người. Sakura khó có thể tin mà nhìn hắn, con ngươi bắt đầu không tự chủ thu nhỏ lại.

Sharingan.

Sharingan của hắn là trạng thái ba câu ngọc hoàn mỹ, chỉ là tựa hồ bởi vì trước mắt tinh thần hắn đang bất ổn định, nên trong con mắt hắc đỏ kia có một ít hỗn độn, giống như trong mắt hắn chỉ còn lại ham muốn giết chóc. Mấy tên sơn tặc còn cử động được đều bị con mắt quỷ dị của hắn dọa đến hoàn toàn mất đi ý thức phản kháng.

"Đi mau." Sakura nhỏ giọng đối với sơn tặc xung quanh nói, bọn họ nhưng đều còn sững sờ không có phản ứng, "Còn không mau đi!" Sakura trầm giọng nói, "Còn không đi là muốn ở lại chờ chết sao?"

Bọn sơn tặc lúc này mới như là hồi phục tinh thân, những người hành động được đều mau mau kéo những sơn tặc khác rời đi, không bao lâu, ngoại trừ bộ thi thể kia của sơn tặc, sâu thẳm trong rừng này chỉ còn dư lại Sakura cùng không biết có hay không vẫn tỉnh táo Indra.

"Indra?" Sakura nắm một cái kunai chậm rãi tới gần, thăm dò hô tên của Indra, hắn nhìn về phía Sakura, trong mắt thô bạo nhưng không có giảm đi mấy phần.

"Bọn họ cũng đã đi rồi." Sakura tiếp tục chậm rãi tiếp cận hắn, "Ngươi làm sao vậy, Indra?"

Dưới chân hắn hơi động, bỗng nhiên liền vẫy vẫy kiếm, hướng về Sakura bổ tới.

Sakura trong lòng rùng mình, thầm nghĩ chỉ dùng kunai là khẳng định không đỡ được, thế là nàng đầu tiên nhấc lên kunai, sau đó hướng vào trong đó truyền vào lượng lớn Chakra đến chống đỡ.

Kiếm đã bổ xuống, trong nháy mắt đập vào kunai, sức mạnh to lớn làm xương cốt cổ tay nàng đau nhức cực kỳ, người cũng bị buộc lùi về sau, mãi đến khi nàng lưng chống vào một cái cây.

Indra không hiện nét mặt dữ tợn nào, đôi Sharingan đỏ như máu còn không biết có hay không nhìn được cảnh vật xung quanh. Sakura biết mình chống đỡ không được bao lâu, hai thanh vũ khí đã bắt đầu phát sinh tiếng ma sát trầm thấp gào thét.

[INDRASAKU/SASUSAKU - EDIT] TỐ THẾ HƯƠNG - DỊ BÍNH THUẦNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ