Chương 16

2.1K 322 11
                                    

"Từ đầu tao đã thấy sai khi cho thằng Igarashi làm tiền đạo rồi!!"

"Nhìn xem, không có thằng Isagi thì đội của chúng ta cũng thua bét xác rồi!"

"Trận sau cứ để tao chơi tiền đạo cho!!"

'Thằng Isagi trận sau sẽ không chuyền cho bất cứ ai, nên nếu mình là tiền đạo thì ít nhất cũng sẽ được giữ bóng một lúc..'

Raichi vừa dứt lời, các thành viên khác trong đội liền tranh nhau làm tiền đạo, ai cũng cáu giận mà lời qua tiếng lại.

Bỗng một giọng nói cáu gắt khác chen vào, Kuon Wataru với đôi mắt híp nhíu lại, quát.

"Đủ rồi đấy, mấy người cứ cãi nhau như đám con nít vậy!!!"

"Tranh nhau làm tiền đạo mà không để ý đến đội chả đối thủ, dù chúng ta đã thắng được 1 bàn nhưng đều là nhờ Isagi."

"Trận sau không có Isagi chúng ta chỉ có nước thua cuộc, làm ơn hãy hiểu ra vấn đề mà đừng tranh chấp nhau nữa!!"

"Đội Z chúng ta bây giờ mới chỉ thắng được một trận, nếu chúng ta thua tiếp 2 trận tiếp theo thì chỉ có nước cầm vé đi về, Isagi không thể mãi ra sân thay chúng ta được, thử nghĩ đến nếu đội Z không có Isagi xem có lẽ vào trận trước chúng ta đã thua thảm trước đội X rồi!"

Cả căn phòng bỗng rơi vào trầm tư, chỉ có mình Isagi là vẫn ung dung nhìn bọn họ tranh chấp bỗng màn hình trên tường được chiếu lên cùng với giọng nói trầm khàn quen thuộc của Ego.

Gã với đôi mắt quầng thâm nhìn thẳng vào đội Z, bàn tay gã hiện lên đốm sáng xanh hiện số 8-0 khiến đội Z khó hiểu.

"Trận đấu thứ 2 của nhà năm vừa mới kết thúc. Đội V đã chiến thắng đội Y với cách biệt bàn thắng với tỉ số 8-0"

Nghe đến bàn thắng này đội V đội Z chợt nhận ra thắng đội X là chưa đủ, đội V đã mạnh như thế rồi vậy còn những đội khác thì sao...nếu như phải đấu lại với đội X thì đội Z có thể bám víu lấy Isagi hay chỉ có thể giương mắt nhìn cậu đi tiếp mà họ không thể bám víu vào một lần nào nữa.

Thời gian trôi qua chỉ trong phút chốc cả bầu trời đã tối đen hiện lên những vì sao lấp lánh, tòa nhà Blue Lock như chìm vào giấc ngủ nhưng ở căn phòng của đội Z lại đang nhộn nhịp với ánh đèn sáng lóa.

Bachira cất lên giọng nói mơ màng cùng với khuôn mặt có phần buồn ngủ.

"Vũ khí của tôi là rê bóng..."

Đến lượt Rachi, vẫn hùng hồn như mọi khi như tính cách của cậu ta.

"Vũ khí của tao là kỹ thuật sút bóng hoàn mỹ! Phương châm của tao là đã chơi thì bóng đá phải thật quyến rũ!!"

Gagamaru gãi nhẹ cằm mà trầm ngâm suy nghĩ, ánh mắt có phần không chắc chắn.

"Tao chắc là...lấy mình làm đạn.."

Từng ngưòi một lần lượt nêu ra vũ khí của bản thân, chỉ còn lại Isagi cũng đang lim dim sắp ngủ Kunigami liền đến gần hỏi nhẹ.

"Isagi..vũ khí của cậu là gì?"

Isagi mơ màng ngủ, miệng nói mớ.

"Tôi không cần vũ khí...Noa nói..tôi chính là một vũ khí rồi..."

[Allisagi] Thiên tài đến từ nước ĐứcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ