Không có gì là mãi mãi. Cũng như niềm vui chóng tàn, như nắng phai dần...
----------------------------------------------------------------------------------------
"Rintarou, ông ổn chứ?" - Lâu rồi mới thấy Elise quan tâm đến ngài như vậy
"Ta không có sao cả..."
"Lại nói dối!" - Cô bé phản bác
"Nhìn mặt ông thôi cũng đủ hiểu mọi chuyện tệ đến nào mà!"
Ngài và cô bé đang ở trong căn phòng khám quen thuộc. Nó vẫn âm u, tối tăm như vậy. Chỉ là không còn vệ sĩ nào cả. Cả hai vừa trở lại từ sân bay, sau khi ngài và Fukuzawa chính thức đường ai nấy đi
Đáng lẽ, khi đã chính thức kết thúc, ngài phải vui chứ. Sao giờ lại...
"Ta thật không hiểu nổi Elise. Tại sao ta lại nhớ hắn?" - Mori quay ra hỏi cô bé, mong nhận được câu trả lời thỏa mãn
"Vì sao ta lại cảm giác đau đớn về chuyện này? Tại sao ta lại mong được thấy mặt hắn? Không phải, ta và hắn vốn ghét nhau lắm mà..."
"Ông không hiểu hay là không chấp nhận nó vậy! Bản thân em là dị năng cũng hiểu được mà. Sao ngài lại hỏi những câu vô nghĩa vậy?!" - Chưa bao giờ cô bé lại thấy mệt mỏi như vậy
"Vậy, nó là gì, Elise? Em có thể nói ta nghe không?" - Hiếm khi thấy Mori hỏi cô bé một thứ khác trừ việc bận váy đầm
"Là một từ đơn giản thôi...Yêu"
Mori sửng sờ. Yêu?
"Không phải đâu. Chắc chắn kh-"
"Ông tính cố chấp đến khi nào?" - Cô bé chen vào - "Em do ông tạo ra nên có thể hiểu được cảm xúc ông song hành cảm xúc cá nhân. Ông không chấp nhận nó vì đó là thứ mà logic ông không chấp nhận"
"Ta...rõ ràng, bất khả thi!" - Ngài cứ chối
"Ông hiểu mà đúng không? Ông đủ thông minh để đánh sập tổ chức nhưng không đoán được ý nghĩ của Trời. Ông nghĩ mình coi hắn ta là vệ sĩ nhưng đã vô thức rung động"
Ngài không nói gì, chỉ ngồi đó nghe chính năng lực của mình phân tích. Thì ra, đây không phải là tình chiến hữu nữa. Thì ra đó là lý giải cho mọi thứ: lời khẳng định của Elise, những suy nghĩ kì quái, cảm giác mong chờ cũng như dễ chịu và cả sự đau buồn của chia ly. Đau xót thật đấy...
"Vậy Elise, em nghĩ ta nên làm gì?"
Với ngài, Elise hiện tại là cố vấn đáng tin nhất. Cô bé sẽ đưa ra những quyết định đúng mà...
"Em không biết" - Cô bé thẳng thừng nói
Hả? Không biết?!
Ngài chợt nhận ra mình đang mong chờ vô vọng. Elise tuy có những suy nghĩ riêng, nhưng cô bé vẫn là dị năng của ngài. Cô do ngài tạo ra hay có thể nói là người mang suy nghĩ của Mori Ougai
BẠN ĐANG ĐỌC
(Fukumori - BSD) Cuối ngày
Fanfiction"...chờ đợi điều gì trong nắng tàn, tuyết tan? mưa ngâu nhẹ hôn lên gót người bước ngang..." (Cuối ngày - The Flob) ------------------------------------------------------------------------------ Thì vẫn vã nhưng đi kèm xíu overtired và sầu Đi kèm là...