Chương 2. Thanh Long

287 31 3
                                    

Ngao Thụy Bằng cười trừ rồi lẩm bẩm.

- Hơ hơ, đạo diễn, có cần thiết phải thật vậy không, giấu máy quay với cả diễn viên luôn hả?

Lôi Vân Hạc nhìn cháu mình cười cười một mình lẩm bẩm, nhất thời ngơ ngác. Thằng nhóc này, bị thương nặng đến điên rồi à?

Ngao Thụy Bằng lại bỗng nhiên thở dài nói.

- Không phải chứ, sư thúc, mình diễn qua cảnh này rồi mà? Đạo diễn, đạo diễn đâu, em có thắc mắc chút làm ơn có thể hô cắt đi được không?

Thấy "Lôi Vô Kiệt" tỉnh dậy lại nói mấy thứ khó hiểu, Lôi Vân Hạc nói.

- Đừng gọi nữa, vết thương rách ra bây giờ. Hồ ngôn loạn ngữ cái gì đấy, bị đánh trúng đầu rồi à? Với chút bản lĩnh này của con mà còn dám dùng Nghiệp Hỏa Cảnh, không chết là may lắm rồi.

Lời thoại này, giống, lại có chút không giống của Thiếu Ca. Căn bản không có câu "Hồ ngôn loạn ngữ". Trong đầu đột nhiên nảy ra cái gì đó, Ngao Thụy Bằng vội hỏi.

- Sư thúc, Lý... À, Tiêu Sắt đâu?

Trong phân cảnh này của Thiếu Ca, Lôi Vô Kiệt không hề có lời thoại này. Nếu thật sự thoại sai, đạo diễn chắc chắn phải hô cắt.

- Nếu con đã ổn chút rồi có thể đến xem vị bằng hữu kia của con, tình hình của cậu ấy không ổn cho lắm.

Aida, hỏi câu khác mà, sao lời thoại lại thành như cũ vậy? Được rồi, để thử lại thêm lần nữa.

- Sư thúc, Nghiệp Hỏa Cảnh của con lợi hại không?

Câu này không có trong kịch bản, nghe cũng có vẻ xà lơ, thật giả chắc cũng rõ rồi chứ nhỉ?

- Tiểu tử thối con còn dám hỏi? Xem con trọng thương đến mức nào đi còn dám mở miệng hỏi? Ta nói, vị bằng hữu kia của con, sống chết khó nói.

Ngao Thụy Bằng đột nhiên tỉnh ngộ. Nếu như anh thật sự giống như mấy truyện xuyên không kia xuyên vào Thiếu Ca, vậy Lý Hoành Nghị có xuyên vào không? Lôi Vô Kiệt lúc này đang bị thương, anh lúc nãy đã cảm nhận rõ ràng được sự đau đớn của trọng thương này, vậy Lý Hoành Nghị, Nghị Nghị của anh nếu thật sự xuyên vào có phải đau đớn hơn rất nhiều không? Trong lòng nổi lên một cỗ xót xa không rõ, Ngao Thụy Bằng vội xỏ giày vào, cầm kiếm bên cạnh vội vàng theo trí nhớ chạy đến trước phòng của Tiêu Sắt.

- Sư tỷ, Tiêu Sắt sao rồi?

- Nho kiếm tiên và Vô Tâm đang ở bên trong trị thương cho hắn.

Ngao Thụy Bằng thầm nghĩ, hiện tại nếu như anh cố tình muốn xông vào xác nhận xem có phải Lý Hoành Nghị hay không, không những ảnh hưởng đến vết thương thật sự của Tiêu Sắt, mà còn ảnh hưởng đến tiến độ trị thương, càng muộn tính mạng của Tiêu Sắt càng khó bảo toàn. Hiện tại anh nên nhập vai vào Lôi Vô Kiệt trước, nếu thật sự đây là xuyên không, chắc chắn tất cả võ công của Lôi Vô Kiệt anh đều có thể sử dụng, Ngao Thụy Bằng muốn một câu trả lời chắc chắn xem rốt cuộc đây là thật hay giả. Hơn nữa, trước khi được nói chuyện riêng với Tiêu Sắt đang ở bên trong, anh phải hoàn toàn không có sơ hở là Lôi Vô Kiệt trước. Dù lúc nãy lách kịch bản cũng không ảnh hưởng gì, nhưng đấy chỉ là xà lơ vài câu, nếu thật sự làm thay đổi kịch bản ảnh hưởng đến tính mạng Tiêu Sắt, vậy thì khó mà cứu vãn.

[Bằng Nghị] Có scandal rồi, đi thôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ