Chương 5

23.5K 651 16
                                    

Sau khi từ du thuyền trở về, Lương Thanh U cảm thấy chính mình như bị đào rỗng, thận cũng muốn hư luôn rồi. Cũng không biết tại sao tinh lực Giang Ngọc Châu lại tràn đầy dữ vậy, có thể đè anh mà chịch nhiều lần liên tục, cuối cùng anh đành nhân lúc y ngủ quên nhanh chóng mặc vào quần áo, đỡ cái mông chạy trốn về nhà.

Anh nằm chết dí trong nhà vài ngày, cho đến khi đồ ăn trong tủ lạnh đều bị xử lý sạch sẽ, ngay cả mông cũng không còn quá đau mới dám mặc áo khoác vào rồi đi xuống siêu thị cách khu nhà ở không xa để mua sắm.

Ngay tại lúc anh dùng di động trả tiền mới phát hiện có một số điện thoại xa lạ đã gọi nhỡ hơn chục cuộc. Chắc là do cả ngày hôm nay anh đều ngủ, di động lại không để chuông nên không nhận được. Vừa tiến vào trong thang máy vừa cúi thấp đầu nhìn vào điện thoại, anh cũng không chú ý tới có người đang theo sau.

Cho đến khi từ trong thất thần mở cửa nhà ra, anh phát hiện phía sau đang có người đi theo mình, liền nghiêng đầu qua đánh giá người nọ, người đó mang một cái khẩu trang màu đen, che khuất nửa khuôn mặt, mũ cũng ép tới thấp nhất, Lương Thanh U chợt nhớ hàng xóm cách vách là một cô gái, khi anh đang muốn hỏi hắn có phải đến tìm người hay không, kẻ ấy bỗng nhiên đẩy anh một cái.

Cú đẩy khiến anh ngã nhào ở trước huyền quan, còn chưa kịp đóng cửa lại liền thấy tên đó lập tức chen vào rồi nhanh tay khoá cửa.

"Ngươi muốn làm cái gì!"

Lương Thanh U cả kinh nói, đèn trong phòng chưa mở, lại đang là chạng vạng, anh quay đầu lại nhìn cũng chỉ có thể thấy được hình dáng mơ hồ của hắn, cũng không thể thấy rõ bộ dáng, lại từ trên người hắn ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.

Anh còn chưa bò dậy đã bị kẻ ấy trước tiên tiến tới đè lại bả vai để ngăn chặn, sức lực hắn thật kinh người, Lương Thanh U giãy giụa vài cái thật mạnh cũng không thể tránh thoát, liền không khỏi hoang mang lo sợ, nhưng vẫn cố gắng bảo trì lý trí để cùng hắn đàm phán: "Cậu muốn cái gì, nếu như muốn lấy tiền thì trong ngăn kéo ở phòng ngủ có tiền mặt."

Đáp lại anh chỉ là sự yên tĩnh, gã quỳ một đầu gối xuống chặn sau eo anh, một tay bắt lấy mái tóc đen sau gáy anh nắm mạnh, nắm đến nỗi da đầu phát đau.

"Cậu cầm tiền liền đi được không, tôi sẽ không kêu cứu." Lương Thanh U chỉ sợ tên điên say rượu này cũng không phải muốn tiền mà là muốn gây sự, cả người cũng căng cứng gắt gao, tay vươn ra tính trộm lấy di động đang rơi gần đó, khi sắp chạm được đến nó, tên kia đột nhiên vươn tay đập mạnh lên gáy anh.

Sau cổ Lương Thanh U nháy mắt tê rần, âm thanh chưa kịp kêu ra liền lập tức tối sầm hai mắt rồi hôn mê bất tỉnh.

Tên ấy kéo anh đến phòng khách, đem anh đặt trên sô pha, lúc này mới mở đèn trong phòng lên, căn phòng ngay tức khắc tràn ngập ánh đèn, hắn giơ tay tháo xuống mũ, một đôi mắt phỉ thúy lộ ra, âm u nhìn người đang nằm trên sô pha.

Giang Ngọc Châu ở phòng trong làm loạn một hồi, cuối cùng cầm ra một đoạn dây thừng.

Lương Thanh U bị y trói lại, một đoạn dây thừng cột từ trên đỉnh kéo xuống buộc chặt đôi tay được nâng cao của anh, quần áo như bị bạo lực kéo ra, cúc đều rơi trên mặt đất, áo sơ mi mở rộng lộ ra bờ ngực, mảnh vải bọc ngực cũng chịu chung số phận bị xé rách, hiện rõ một cặp vú phấn nộn, hai viên anh đào đỏ thẳm như tô điểm thêm cho sự thanh tú. Nơi đó cũng bị dây thừng vòng quanh hung hăng cưỡng bách bó trụ, cố ý làm nổi bật hai cái vú tròn trịa. Nửa người dưới của anh cũng bị cởi sạch sẽ, dây thừng từ trước ngực cũng được kéo dài xuống dưới, trói chặt cái đùi của anh, bỏ lại một cái chân với mũi chân chạm đất miễn cưỡng chống đỡ thân thể.

[Đam mỹ - SONG TÍNH]  Còn chưa kịp độc ác liền bị vai chính đụ hưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ