Chap 1 : Ngày gió vào tim tôi

212 10 0
                                    


Nắng nhẹ , mây trôi , gió hửng hở 

Thời tiết mong chờ mà liệu lòng người có mơ

Về sự vu vơ của một mảng tình ca cũ 

Về sự ấp ủ với người mà mình thương

Tôi là một con người cố chấp và ngu ngốc , cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in ngày hôm đó . Cái ngày mà ngọn gió heo may ấm áp ấy lạc vào tim tôi . 

Ngày hôm ấy là một chiều xuân nắng vàng , trên con đường nhỏ quen thuộc ,một cậu bé có tông màu xanh lá dễ thương vui vẻ rãi những bước đi đầy nhẹ nhàng như đang tận hưởng làn gió ấm áp của mùa xuân sang .Bây giờ đã sang xuân rồi , bầu trời êm đềm và vui tươi hẳng  . Trong tất cả bốn mùa trong năm chẳng phải nói chứ cậu thích nhất mùa này , nó không oi ả nóng nảy như hạ , không u sầu buồn bã như thu lại càng không lạnh lẽo cô đơn như đông , nó tốt đẹp hơn rất nhiều đối với cậu . Bỗng một khóm hoa cẩm tú cầu xinh đẹp lọt vào tầm mắt của cậu , chẳng chần chừ mà tiến lại gần để có thể ngắm nó kĩ hơn . Vì cậu là một người yêu thích cây cỏ nên việc này cũng là thường tình . Đột nhiên có một tên ngu ngốc ngốc nào đó đang tập ván trượt ở gần đây đột ngột lao thẳng vào khóm hoa  khiến một bông bị gãy và chết

- Ca-cái.......

Chà phải nói là sốc cực sốc , đau cực đau lòng thầm cảm thấy tiếc nuối và lo lắng vô cùng ,nhưng lo lắng ở đây không phải là cho tên mu mụi kia mà là cho bông hoa đã gãy , cậu vội chạy lại nhặt bông hoa lên . Tên vừa té lăng ra đất cảm thấy có gì đó sai sai ở đây , rõ ràng là anh ta té rõ đau nhưng mà con người kia lại chẳng đỡ giúp  hay hỏi han lấy một câu mà lại đi quan tâm một bông hoa ? Định lên tiếng nhưng khi nhìn thấy nhóc con đang ngồi gục xuống ôm bông hoa vào lòng anh lại thôi vì ....... nhìn nhóc ấy cũng có gì đó cute lắm không nỡ la . Đứng dậy , anh phủi đi những mảng bụi trên quần áo rồi đi ra nhặt cái ván trượt của mình lên . Vẫn thấy cậu sao còn chưa đứng  lên anh quay định quay ra hỏi rằng khi nãy có đâm trúng gì cậu không thì , anh luốn cuốn cả lên vì cậu đang khóc !? tại sao chứ ? là vì bông hoa sao ?

- N-nè nhóc gì đó ơi s-sao lại khóc vậy !? Đ-đừng khóc nữa tôi xin lỗi mà 

Nhận thấy mấy câu nói của mình là vô ích rồi nhóc con kia vẫn cứ khóc . Anh đành bước đến ngồi xuống bên cậu , đưa tay lên khuôn mặt nhỏ xinh xắn anh lau đi những giọt nước mắt trong suốt  rồi dần nở một nụ cười nhẹ . Cậu ngước lên nhìn anh , bỗng đơ hình trước người con trai với mái tóc xanh đầy nhẹ nhàng và nụ cười đẹp tựa như nắng , nó ấm áp tựa như ánh mặt trời , êm đêm thư thả chứ không hề xô bồ như thế giới ở ngoài kia . Vô thức nước mắt của cậu không còn rơi nữa trên má cũng bắt đầu xuất hiện một màu hồng dễ thương .

- Em bình tĩnh lại đi đừng khóc nữa được chứ , tôi không muốn thấy một nhóc con dễ thương rơi lệ đâu 

Sau vài phút trấn tỉnh bản thân cho cậu , anh nói sẽ dẫn cậu đi ăn kem . Khỏi phải nói cậu vui ra mặt vội đồng ý ngay . Không biết vì sao mà bây giờ cậu chỉ muốn ở cạnh người con đầy nhẹ nhàng này lâu nhất mà thôi , càng lâu càng tốt đến mức không muốn rời xa dù là nửa bước . Chẳng hiểu vì sao mà cậu muốn thấy lại nụ cười đó của anh nhiều hơn , hơn thế nữa . Cậu tự hỏi việc con người ta thích nhau chỉ trong một khoảnh khắc vậy thôi sao ? Mới có chớp nhoáng đây mà bản thân lại quý người này đến kì lạ , lại trân trọng người này đến độ tưởng là rất thân .

Ngọn gió ấm áp của mầm non xanh ( Rimba x Beliung )    (   Boboiboy   )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ