Chương 2 Hãy cho tôi một lời giải thích với tình huống này

32 4 0
                                    

Tôi chỉnh lại quần áo để có thể di chuyển được, và đi ra ngoài cùng với dì... à không, là mẹ tạm thời của tôi, và ông già... là cha tạm thời của tôi. Chà, tôi chỉ gọi vậy tạm thời, còn việc tên tôi sẽ để sau.

Ngoài cửa, một người đàn ông trung niên cao lớn khoảng 40 tuổi, ông ấy mặc quần bình thường với chiếc áo khoáng cardigan dài đến đầu gối. Khuôn mặt và quần áo màu đen ăn khớp với nhau trông ông chú ấy rất đẹp trai.

Cha chỉ vào ông chú, và giới giới thiệu ông chú với tôi.

"Seiren. Anh ta là Sylvester, Anh ta là quản gia trưởng. Anh ấy phụ trách tất cả những người hầu ở đây."

"Tên tôi là Sylvester. Seiren-sama, chúc mừng vì ngài đã trở về an toàn."

"...... Ồ, ahh, cảm ơn."

Vì Sylvester-san đang cúi đầu thật sâu về phía tôi, Tôi luống cuống và cũng cúi đầu đáp lễ. Tôi không rõ quản gia trưởng ở đây định nghĩa như thế nào, có giống như quản gia ở trái đất không nữa?.

Nghĩ lại thì, Ông chú quản lý tất cả những người hầu khác. Điều đó nghĩa là có nhiều hơn một người hầu khác ở đây sao. Wow, họ thật giàu có, cảm giác cứ như vừa chui vào anime hay manga vậy.

"Tôi sẽ dẫn cô, làm ơn đi theo hướng này," Sylvester-san dẫn chúng tôi xuống hành lang. Nó được trải thảm dày ở mọi nơi, chân tôi hơi run khi cảm giác như đang bước vào lễ hội vậy, thảm, nó mềm mại và mịn màng đến nỗi tôi không quen với cảm giác này.

Trần nhà quả nhiên rất cao được nâng đỡ bằng các cột trụ xếp thành hàng, các bức tường ?, liệu có phải nó được cắt nguyên khối từ đà cẩm thạch không vậy. Tôi thực sự không thể thấy nổi các nét nối, mà trông nó cũng không giống hàng giả hay giấy dán nữa chắc chắn là hàng thật rồi. Trông bức tường tôi tự hỏi họ có cắt viên đá lớn và làm từng viên thành bức tường hay không. Họ quả thực rất giàu có.

...... Dù đã quên trong dây lát tôi lại nhận ra khi tôi đang đi bộ. Bên cạch việc Đồng phục của tôi không vừa nữa thì việc bước đi với tôi cũng là một vấn đề, đôi giày đã trở nên to hơn so với chân tôi và cứ đi tiếp chân tôi sẽ bị xước mất nên tôi đã cởi giày ra .

Trong khi tôi bận rộn với những suy nghĩ của riêng mình, chúng tôi hình như đã tới nơi. Chúng tôi đi qua một cánh cửa gỗ rất giày trông như nếu không cẩn thận kẹp tay vào đó thì bàn tay tôi sẽ trở thành một chiếc bánh tráng mất, đến một căn phòng trông khá giống phòng khách.

Căn phòng này khá rông có khi nó rộng bằng nhà ăn của cô nhi viện và giống như đại sảnh, khắp nơi được trải thảm mềm mại, ở giữa có vài chiếc ghế sofa và một chiếc bàn gỗ. Cái bạn trông rất nặng, trông như nó không có dành cho di chuyển mặc dù tôi đá nó.

Whoa, còn có một cô hầu gái đang đẩy chiếc kệ đựng bộ ấm trà, mái tóc đen thắt bím với bộ đồng phục hầu gái. Tôi đoán cô ấy không chỉ là người hầu duy nhất.

Có những bức chân dung lớn treo trên tường, và cũng có gốm sứ và búp bê lót kệ. Ngoài ra còn có một lò sưởi ở phía sau. À, đúng rồi, loại thế giới này thường không có điều hòa. Cho dù tôi trông như thế nào, đây dường như không phải là thế giới của tôi. Điều này có vẻ giống như những gì tôi đã mơ ước khi tôi chỉ là một đứa trẻ. Tự hỏi liệu tôi có sinh ra nhầm thế giới.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 11, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Có vẻ như tôi đã chuyển sinh.. Uh giới tính của tôi đã biến đổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ