Chapter 4

536 38 0
                                    

Kỳ kiểm tra giữa kỳ đến gần, bộ đôi học tập Lee Minhyung và Ryu Minseok kéo được thêm Moon Hyunjoon vào hội ôn tập. Thật ra là vì bị hai cậu bạn làm phiền, lúc này nhờ cậu dò bài, lúc khác thì bỗng nhiên quay sang hỏi một câu bắt cậu phải trả lời ngay. Moon Hyunjoon vốn chẳng hay xoắn xuýt lắm chuyện ôn bài đâu, nhưng cái bộ dạng bĩu môi lắc đầu của thằng Minhyung mỗi khi cậu trả lời không được trông rất thiếu đánh. Cho nên Hyunjoon cũng bắt đầu dành chút thời gian cùng với hai bạn ôn bài, tùy thời mà tìm câu hỏi khó bắt nạt lại Minhyung.

Dù vậy, giữa cả ba vẫn không hề tồn tại không khí căng thẳng chút nào, chỉ xem chuyện học là chuyện phải làm, còn có thể trong lúc ôn tập tìm trò trêu chọc nhau. Lúc cần nghỉ giải lao thì nghỉ, muốn đi đá bóng thì đá, điểm khác biệt duy nhất so với những ngày thường là hẳn chỉ là khối lượng bài tập cần phải tự làm thôi. Dù sao kiếm tra giữa kỳ cũng chỉ là đảo qua kiến thức từ đầu năm, nếu quá trình học trên lớp đã nắm vững kiến thức thì lúc ôn tập chẳng vất vả là bao.

Kết quả cuối cùng Ryu Minseok và Moon Hyunjoon nằm trong top8 của lớp, Lee Minhyung không ngoại lệ đứng vị trí đầu lớp và đứng thứ hai toàn khối.

Thầy giáo nhìn tổ hợp ba đứa ở gần cuối lớp kia, đẩy đẩy kính: "Thành tích giữa kỳ này lớp mình không tệ nhé, tuyên dương bạn học Ryu Minseok một chút, mới chuyển đến nhưng thích nghi rất nhanh. Lee Minhyung cũng rất đáng khen, có tinh thần giúp đỡ bạn học, các em cũng vậy, cùng nhau học tập, cùng nhau đi lên nhé! Không chỉ vì thành tích lớp ta, còn vì tương lai...." Tiếp đó là mấy câu giảng giải về sứ mệnh học tập mà giáo viên nào cũng phải nói một lần trong sự nghiệp của mình.

Mọi người cho một tràng vỗ tay nho nhỏ động viên, cũng thầm thay đổi ánh mắt của mình đối với Ryu Minseok. Bạn học này, thực lực không thể xem thường đâu.

Nhìn qua bảng xếp hạng thành tích cũng biết kết quả "thách đấu" thế nào, Ryu Minseok cũng chẳng bận tâm những bạn học kia phản ứng ra sao, sau này đừng có để cậu nghe thấy lại nói xấu người khác là được rồi. Hơn hết, Ryu Minseok cảm thấy mình leo top như này rất là thành công rồi, tối về nhà có thể mè nheo anh Hyuk-kyu dắt đi ăn lẩu hahahaha.

Sau ngày công bố thành tích, chuyện "thách đấu" vốn dĩ là một trận nóng giận của Minseok thôi, nhưng vì các bạn học bàn tán nhiều quá, nên Ryu Minseok cũng dần va phải sự chú ý của nhiều người trong trường. Hơn nữa không giống Lee Minhyung , Ryu Minseok lại có tế bào vận động khá cao, khớp với Moon Hyunjoon lắm, nên cả hai hay cùng nhau đá bóng trong trường. Cho nên cuối cùng ngày Ryu Minseok được các bạn nữ tặng nước cũng đến.

Hôm đó là giờ thể dục, cuối giờ là thời gian hoạt động tự do nên lớp của Ryu Minseok và lớp khác cũng học thể dục gộp lại cùng nhau chơi đá bóng. Lee Minhyung không thích vận động mạnh, trường học không cho dùng điện thoại nên cậu chỉ có thể lén quay lại lớp đem sách xuống đọc, tiện mua cả nước cho Minseok và Hyunjoon. Dù sao thì chỉ có cậu mới biết rõ hai thằng bạn mình thích uống gì nhất thôi, cũng không phải ngày nào chơi đá bóng Moon Hyunjoon cũng được tặng quà mà, Lee Minhyung cảm thấy mình lo toan thế này thật đúng là một người mẹ tốt.

Trường học được đầu tư nên sân bóng đá rất lớn, được bao quanh bởi khung lưới sắt, quanh sân còn đặt thêm các băng ghế có mái che, vì chưa hết giờ học thể dục nên có rất nhiều bạn nữ chọn ngồi nghỉ ở đây. Lee Minhyung chọn một băng ghế gần mép sân, xếp ngay ngắn mấy chai nước rồi thì tĩnh tâm mở sách ra vừa đọc vừa đợi. Quả nhiên là giữa trận cả hai thằng bạn đều chạy đến chỗ cậu lấy nước uống rồi lại vội vã chạy ra.

[Fanfic][GuRia] Dịu Dàng Và Ỷ Lại _Short Fic_Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ