MTN: Tiểu "Tân Nương"

491 53 7
                                    

Thái Lan hồi xưa nhưng mà lại rất là Tung Của 😁
___________________________________________

Dưới không khí tươi vui của ngày cưới, vương gia Job cùng hai tân nương của mình tiến vào nơi bái đường.

Một bên là nữ tử kiều diễm mang lễ phục đỏ rực cầu kì, bên còn lại là một nam tử xinh đẹp mang trên mình bộ lễ phục đơn giản.

Hai người cùng sóng vai bên một nam nhân trông có vẻ nghiêm nghị bước vào trong.

Sau vài ba thủ tục cơ bản thì trời cũng vừa sập tối, anh và ả được đưa đến hai căn phòng sát vách nhau.

Hoa phòng của anh được bài trí hết mức đơn giản, cũng phải, phận thê thiếp sao sánh nổi với chính thất được cau trầu đến rước.

Anh ngồi trên giường trải ga đỏ rực, bên cạnh là một cô nhóc tầm 15 tuổi.

Tâm trạng mang chút tủi thân cũng có phần đau xót.

Anh vốn chẳng muốn gả làm vợ lẻ cho một gã vương gia cao ngạo coi trời bằng vung như gã đâu, nhưng vì bị bố ruột lừa gạt phải kí vào tờ giấy bán thân cho nên chỉ vừa tròn 20 anh đã phải chịu cảnh chồng chung nhục nhã này.

Ngồi một lúc thì anh gọi nhóc hầu bên cạnh đến.

"Chuẩn bị nước cho ta, ta muốn ngủ rồi." Anh tháo chiếc vòng ngọc trên tay đặt lên bàn.

"Nhưng vương gia còn chưa đến cơ mà chủ nhân." Nhóc hầu Yune ngăn anh lại.

"Ngươi có bao giờ thấy một tân lang chọn động phòng với thê thiếp thay vì chính thất trong ngày đại hỉ chưa?" Anh mỉm cười qua lớp lụa đỏ.

"Cũng phải, chủ nhân chờ ta một chút, ta đi pha nước ấm cho người." Yune nhanh chóng chạy ra căn phòng phía sau pha nước.

"Chờ đã, làm gì có tân lang nào lại để tân nương của mình tự vén lụa đỏ trong đêm động phòng đâu chứ." Một đôi tay ấm áp cầm lấy tay anh rồi vén tấm màng che mặt kia lên.

"Vương gia..." Anh ngẩn ngơ nhìn gương mặt dịu dàng trước mắt.

"Phải gọi là tướng công chứ." Gã ôm lấy eo anh, nhẹ nhàng kéo anh lại giường.

"T..tướng công.." Mặt anh đỏ như trái cà chua nằm lọt thỏm trong vòng tay gã.

"Ngoan lắm, đêm nay ta sẽ ở cùng em, hi vọng em không ghét bỏ ta." Gã đặt lên trán anh một nụ hôn.

"..ta nào dám ghét bỏ người chứ..." Anh ngại ngùng quay đi nơi khác.

Gã mỉm cười rồi chậm rãi cởi bỏ bộ hỉ phục của anh.

Gã mân mê từng thớ thịt của anh, đôi môi mềm đỏ mọng cũng được gã chăm sóc rất dịu dàng.

Trái với vẻ ngoài lạnh nhạt, gã vương gia này lại rất dịu dàng khiến anh không khỏi ngạc nhiên.

Gã gác hai chân anh lên vai mình rồi dùng tay mở đường tàu chạy.

Những âm thanh thở nhè nhẹ vang lên từ cổ họng anh, hơi thở anh trở nên nóng hổi như có một cục than đang rực cháy trong phổi.

"Nước sôi rồi...." Một bóng dáng nhỏ bé ló ra từ căn phòng phía sau rồi nhanh chóng biến mất như chưa từng tồn tại.

Có vẻ đã thông thoáng, gã từ từ rút tay ra rồi đưa cự vật của mình ma sát trước hậu huyệt anh.

[ JobBas/PolArm ] Mật Ngọt Chết Ruồi (18+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ