Chương 23: Lạm dụng

159 5 0
                                    

"A, tiểu cữu chậm một chút!" Thẩm Quân bị hắn vác ở trên vai giống như bao tải, nhất thời cảm thấy không thoải mái.

Nàng kêu gào, đổi lấy trên mông lưu mấy cái bàn tay, như đánh vào sự xấu hổ trong lòng nàng, làm nó tức khắc tan tành.

"Muốn ở hoa viên hay là bên trong phòng." Thẩm Ảm ném ra một câu, khiến cho Thẩm Quân không có quyền cự tuyệt.

"Ở trong lòng không được sao?" Thẩm Quân băn khoăn.

Thẩm Ảm nghe vậy thì tâm như hoa nở, hắn nhìn cháu gái ngoại nhỏ đã đem hắn đặt vào trong đáy lòng, cái này làm cho hắn không thể không yêu nàng nhiều cũng không được.

Hắn bàn tay mập mờ nắn bóp trên mông nàng mấy cái, "Được, tiểu cữu thỏa mãn nàng."

Thao nàng đến tận đáy lòng.

Đông viện an tĩnh ngênh đón chủ nhân trở về, sau hồi lâu nó lại bắt đầu ồn ào.

"Tiểu cữu, y phục không được."

Thẩm Quân lôi kéo y phục, phòng ngừa Thẩm Ảm không biết tiết kiệm lại xé ra.

Chuyện này nói ra thật khó xử, bổng lộc hàng tháng của Thẩm Ảm bây giờ đều dùng một phần để mua y phục cho nàng. Chi tiêu so với dĩ vãng lớn hơn không ít, vì thế nàng lại bị Lâm Nguyên ít nhiều xem thường.

"Vân Vân không cần lo lắng, ta đã nói qua với Lâm Nguyên rồi, tháng sau sẽ gia tăng khoản mục mua y phục cho nàng." Thẩm Ảm dáng vè hoàn toàn bị sắc dục làm cho mơ màng.

Thẩm Quân không biết làm sao, chính vì như vậy nên nàng mới phải chịu đựng tính khí của Lâm Nguyên.

Tiếng xé toạc vang lên, trước ngực một mảnh xuân sắc hiện ra, xiêm áo lại lần nữa tiêu tùng. Thẩm Quân thở gấp cáu giận nói: "Tiểu cữu!"

Thẩm Ảm trở nên thay đổi hẳn, sau khi ôm nàng vào phòng, bắt đầu giở thủ đoạn, đem Thẩm Quân lột sạch, đồng thời trong miệng nói năng tùy tiện, "Nàng kêu đi, tiếp tục gọi a, nàng càng kêu ta càng vui vẻ. Ha ha ha."

"Ngươi đây là học được lời này ở đâu?" Thẩm Quân từ bỏ giãy giụa, bị ném lên giường, thân thể trần trụi trắng nõn, mềm mại như ngọc bội.

"Từ trên họa bản mà nàng đọc." Thẩm Ảm hô hấp thô trọng, thô bạo xé bỏ y phục mình, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Thẩm Quân.

Chiến lấy nàng làm của riêng, ăn nàng, thao chết nàng.

Thời khắc cùng Thẩm Quân phân ly, trong đầu hắn luôn nghĩ đến việc làm mọi cách đem Thẩm Quân làm như vậy, làm đến khi hắn vừa đụng vào liền chảy nước, kẹp chặt mỗi khi hắn cắm vào.Mặc dù là vọng tưởng, nhưng Thẩm Ảm luôn muốn thực hiện nó. Họa bản của Thẩm Quân đã trở thành một phần nhỏ trong kiến thức của hắn.

Để khiến Sở Tuyết nghĩ rằng Thẩm Ảm là ác bá, Thẩm Quân đã thu thập đều là về bá vương ngạch thượng cung. Dựa theo giải thích ở hiện đại thì chính là "Bá đạo tổng tài yêu ta." Từ cuốn sách nhỏ này tổng kết lại, vai chính không vui, nam chủ liền cường mạnh một phen. Vai chính vui vẻ, ga trải giường lại được một phen lăn lộn. Nói tóm lại, làm một lần không có gì là không giải quyết được, nếu vẫn còn thì làm lần hai.

"Tự làm tự chịu" Thẩm Quân vẻ mặt đưa đám hối hận không kịp.

Tác phong "cường thế bá đạo" của Thẩm Ảm làm Thẩm Quân say mê, thân thể trần trụi màu lúa mì với những đường gân, cơ bắp rõ ràng, đôi chân dài vừa bước liền kéo theo cự vật dưới háng vung vẫy, cả người nhanh chóng bao lấy Thẩm Quân.

"A..." Hơi thở mạnh mẽ của nam nhân khiến máu của Thẩm Quân bất giác dâng trào, hai bên tai nóng bừng.

Thẩm Ảm từ đầu đến cuối đều là người luôn nghiêm túc, thể lực còn vượt trội hơn người thường.

Lúc này tiểu thịt béo mềm mọng nước này đặt ở trước mặt hắn, có trời mới biết hắn dùng bao nhiêu ý chí mới có thể làm cho mình không nhào lên, đem dương vật cắm vào trong lỗ thịt nhỏ kia.

Thẩm Quân co ro người cuộn tròn như con tôm, khuôn mặt tựa hoa đào, nhìn thấy hắn bụng liền một trận sung huyết.

"Vân Vân, mở rộng chân ra." Hắn cổ họng khô khốc, nóng đến mức bốc khói.

Thẩm Quân bụm mặt, trung thành với vai diễn của mình. Hai chân khép chặt, toàn thân không nhịn được khẽ run, thân thể đỏ bừng vì ngượng ngùng.

Nàng nhắm hai mắt lại, không nhìn thấy Thẩm Ảm đang làm gì, lỗ tai nhạy cảm tiếp thu tin tức, liền nghe thấy thanh âm Thẩm Ảm trầm thấp khàn khàn, "Vân Vân, nàng trước hết để cho tiểu cữu thoải mái một chút."

Có ý gì.

"A a a."

Tiếng rên rỉ thét lên của người phụ nữ nâng cao xuyên phá nóc nhà, vang vọng khắp Đông viện, dư âm vờn quanh bên tai, vẫy không đi.

Rõ ràng đã tránh ở rất xa Ám Nhất và Ám Tam vội vàng che lỗ tai lại, giả vờ như chưa từng nghe thấy.

Muốn cùng Thẩm Quân nối sâu cảm tình, đồng thời tìm chứng cớ, Sở Tuyết nằm ở trên cửa, bị tiếng thét chói tai kia dọa sợ, thiếu chút nữa hồn phi phách tán.

Quả nhiên Thẩm Ảm chính là cầm thú đội lốt người.

[Lời tác giả: Quá mệt nhọc д;]

Sắc khí tràn đầy [H]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ