Minh Vương buông đôi môi vừa bị chính mình cắn nát ra, liếm vị máu, rồi cười rất tươi. Anh ấy vốn không giỏi nói dối, anh ấy đến tìm mình. Có lẽ cơn sốt đêm qua đã làm cho anh ấy nghĩ đến mình.
Cậu vui sướng quá, dù cho đây cũng chỉ là những điều nhỏ nhặt cuối cùng mà cậu nhận được từ anh. Tìm đến, cũng chưa hẳn là vì quan tâm. Có khi anh sợ cậu chết ở đây, cho nên mới tìm. Nhưng vì lý do gì thì cậu vẫn rất vui.
Tờ mờ sáng hôm sau, đồng hồ điểm 5h, Minh Vương đã thức dậy. Cậu để lại một bức thư trên bàn trong phòng, sau đó rón rén đi cửa sau ra khỏi nhà. Quản gia vô tình trông thấy, hỏi thì cậu nói cậu đến bệnh viện khám, bởi vì còn hơi đau đầu. Ông cũng thường thấy cậu đến bệnh viện nên không nói gì nữa, mở cửa cho cậu đi ra.
Minh Vương đi đến một căn nhà bỏ hoang, cầm sợi dây thừng đã chuẩn bị sẵn đặt gần đó thắt một cái thòng lọng. Cậu tìm một cái ghế để bước lên, nào ngờ cảm giác choáng đầu ập đến, liền ngất đi.
----
Khi Xuân Trường phát hiện ra Minh Vương rời đi thì đã là hai tiếng sau. Hắn cố tình vào phòng tìm cậu, lại nhìn thấy bức thư trên bàn. Nội dung chỉ viết ngắn gọn rằng cậu muốn đi nơi khác sống, chúc hắn và Tòn Tòn hạnh phúc đến đầu bạc răng long.
Hắn vội vã cho Tiến Dũng hỏi, hắn đoán rằng có lẽ cậu đang ở chỗ của bác sĩ Bùi. Nào ngờ Tiến Dũng chẳng biết gì cả, anh lập tức bỏ việc mà chạy đến nhà hắn. Anh bảo không thấy Minh Vương đến tìm mình.
Cả ba người chia nhau đi tìm, nhưng tìm cả buổi vẫn không thấy. Đột nhiên Tiến Dũng thấy bất an, vội vàng chạy ra khu mộ của Tòn Tòn tìm, cũng không thấy. Đi loanh quanh ở đó một lát, anh trông thấy căn nhà bỏ hoang nọ, liền đi vào.
Minh Vương nằm dưới đất, cơ thể xanh xao lạnh lẽo, hơi thở lúc có lúc không. Anh vội vã đưa cậu về nhà, không báo cho Xuân Trường biết. Cứ coi như giúp cậu hoàn thành tâm nguyện cuối cùng vậy.
----
Cả một ngày dài tìm không thấy Minh Vương ở đâu cả, Xuân Trường bắt đầu trở thành một kẻ thẫn thờ. Hắn đi ra đi vào phòng của Minh Vương, cũng không làm gì cả, chỉ ngồi trên giường một lát rồi ra ngoài. Làm như thế đến lần thứ n, hắn vô tình nhìn thấy thỏi son đặt trong ngăn tủ đã bị kéo một phần tư ra ngoài. Tuy vậy, hắn cũng không để ý nhiều, lại bước ra cửa.
Tòn Tòn rất lo lắng cho em trai, liên tục gọi điện nhờ người tìm kiếm, nhưng hoàn toàn không có kết quả. Thấy Xuân Trường đi ra, y liền nói:
"Anh à, bọn họ nói nhà ga, xe buýt, sân bay...đều không có bóng dáng của Minh Vương."
"Chúng ta đến nhà người quen hỏi đi, được không?"
"Minh Vương có thể đi đâu trong khi chẳng mang bất cứ vật gì kia chứ, nó có tiền không hả anh?"
Từ nãy đến giờ, mấy câu Tòn Tòn nói Xuân Trường đều không nghe thấy, hay có nghe mà chẳng lọt vào tai. Hắn liên tục để Tòn Tòn phải nhắc nhở, phải gọi tên thì mới tập trung được. Nhưng cũng chỉ là một lát, rồi sau đó lại rơi vào trạng thái thẫn thờ đờ đẫn, ai nói gì cũng không nghe, ai làm gì cũng không thấy.
Tòn Tòn cũng lo lắng sốt vó, đột nhiên có một chàng trai trẻ rất đẹp đến nhà, nhìn thấy y thì nói:
"Anh Xuân Trường đâu?"
Tòn Tòn chưng hửng, y không hiểu sao chàng trai trẻ này lại có thể ăn nói một cách vô phép vô tắc như vậy, nhưng vẫn trả lời:
"Anh ấy ra ngoài rồi."
"Đi đâu?"
"Tôi không biết."
Chàng trai hỏi xong thì quay người bước ra cửa. Tòn Tòn thấy quá kỳ quặc, liền gọi lại:
"Này, cậu tìm anh Xuân Trường có việc gì?"
Hàn Nguyên không quay lại, chỉ cười nhạt rồi nói: "Cậu đừng ảo tưởng nữa, có ở gần anh Xuân Trường bao nhiêu thì cũng chỉ là người giúp việc, không đủ tư cách nói chuyện với tôi!"
Tòn Tòn vô cùng bất ngờ, y lại hỏi: "Ai là người giúp việc cơ?"
Lúc này Hàn Nguyên mới quay lại: "Không phải là cậu sao? Có nhớ lần trước tôi làm vỡ khung ảnh rồi đổ oan cho cậu, sau đó cậu bị anh Xuân Trường đánh không? Hừ, cho dù cậu có là người trong ảnh, thì cũng chỉ là người yêu cũ của anh ấy thôi. Anh ấy rất ghét cậu, cậu không biết hay giả vờ không biết vậy?"
Tòn Tòn nghe xong mấy lời này mới chợt hiểu ra, cậu trai này nhầm mình với Minh Vương. Tuy vậy, y vẫn tiếp tục khai thác:
"Sao cậu cho rằng anh ấy ghét tôi?"
Hàn Nguyên gần như không có kiên nhẫn, thái độ nói chuyện với y vô cùng lạnh nhạt và khinh bỉ:
"Cậu có bình thường không vậy? Anh ấy chưa từng nói chuyện tử tế với cậu, nếu cậu làm sai sẽ bị đánh, bị phạt không được ăn cơm. Còn nữa, cậu chưa bao giờ được phép ngồi cùng bàn với anh ấy. Thôi đủ rồi, tôi chỉ đến tìm anh Xuân Trường, không rảnh nói chuyện với cậu."
Hàn Nguyên nói xong thì đi thẳng ra cửa. Tòn Tòn nghe tiếng xe cậu ta rời đi, mới hỏi chị giúp việc vài câu, sau đó ngồi ở sofa mà trầm ngâm suy nghĩ.
-----
Ban đêm gió lạnh thổi vù vù ngoài cửa sổ, Xuân Trường ngồi dậy nhìn đồng hồ. Đã hơn 0h rồi, hắn hoàn toàn không chợp mắt được chút nào. Hắn đứng dậy, mặc áo khoác đi xuống nhà, rồi lại đi ra ngoài.
Mấy năm nay Minh Vương ở cùng với hắn, hắn đã không quan tâm đến cậu, vì vậy chẳng thể biết được cậu thích đi đâu, thích đến nơi nào, thích làm điều gì.
Tuy là không quan tâm, nhưng mỗi tháng hắn vẫn phát lương cho cậu, tuy số tiền đó không nhiều, nhưng nếu muốn ra ngoài chơi một ngày thì vẫn đủ. Có điều cậu không ra ngoài, hay nói đúng hơn là tuyệt đối không ra ngoài.
Ba năm qua, cậu ở cạnh hắn chưa từng có một giờ phút vui vẻ, mặc dù chỉ mới mười chín hai mươi tuổi, lại như một cụ ông già cỗi. Cậu không đòi ăn quà vặt, không đòi đi Bar, cũng không mua sắm bất cứ quần áo gì. Đồ cậu mặc trên người đều là do lúc trước tự mua lấy, sau khi vào ở cùng hắn thì mặc tới mặc lui, không đi mua cái mới.
Giờ hắn mới biết, ba năm qua cậu sống với hắn tựa như sống trong nhà tù vậy, cậu cũng từng nói, đây là nhà tù mà cậu cam tâm tình nguyện ở lại.
Vì cớ gì chứ? Vì cớ gì mà cậu lại chấp nhận đánh đổi thanh xuân của mình, đánh đổi tự do, đánh đổi tất cả chỉ để ở lại đây? Chẳng phải là vì quá yêu hắn hay sao?
Tình yêu của cậu tựa như bầu trời xanh, chỉ cần hắn ngẩng đầu lên là có thể trông thấy, thế nhưng hắn luôn nhìn mà không thấy.
Trước đây hắn ghét cậu là vì tính cách đố kỵ và xấu xa, thế nhưng bắt đầu kể từ lúc nào mà cậu đã thay đổi? Cậu không còn như vậy nữa, luôn nhẫn nhục chịu đựng hắn.
Thậm chí ngay cả làm thế thân cho anh trai mình, cậu cũng nguyện ý làm mà không hề than vãn một câu nào.
___________
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển ver (Tỉnh Mộng_0608)
Historia CortaTác giả: Sana Thể loại: Hiện đại, Thế Thân, HE Couple gốc: Chanbaek Couple chuyển ver: Lương Xuân Trường x Trần Minh Vương Ngày debut: 14/4/2023 End:9/6/2023 _______________ "Anh Tòn Tòn yêu anh, anh cũng rất yêu anh ấy. Và, em cũng yêu anh. Anh vì...