Chương 4

574 54 0
                                    

" Giữa cái thời tiết hiu hiu mát mẻ kết hợp với chất giọng trầm ấm của vị giáo viên đang giảng bài đã chính thức đưa Nguyễn Phương Nhi vào giấc ngủ.

Nàng ban đầu chỉ tính chợp mắt để đỡ cơn buồn ngủ thôi, ấy vậy mà gục lên gục xuống thành ra thật sự gục xuống bàn mà ngủ. Nhưng thật sự cái bàn này vì sao lại êm như vậy chứ, ngủ thích lắm nha.

- Trò Nhi - người giáo viên đứng trên bục tức giận lớn tiếng

Cả lớp như giật mình đều dời tầm mắt từ sách sang nhìn vị giáo viên đang tức giận kia, rồi một số người quay lại nhìn Nguyễn Phương Nhi đang nằm trên cánh tay phải của Lê Nguyễn Bảo Ngọc ngủ một cách ngon lành liền chấn động. Lê Nguyễn Bảo Ngọc - Hội trưởng Ngọc lành lùng tàn khốc chấp nhận để cánh tay mình chịu thiệt làm gối cho kẻ thù của mình ngủ? Chuyện này mà truyền đên tai Đội trưởng CLB truyền thông, chắc chắn là tin hot luôn ấy chứ.

Bảo Ngọc nhìn Phương Nhi đang ôm chặt tay mình ngủ, lâu lâu niệng còn chép chép như đang ăn thứ gì đó, không lẽ là mơ mình đang ngồi ăn sao? Con bé đầu móp này cũng thật biết canh tiết để ngủ, giáo viên dễ tính thì không nói, ngủ ngay tiết của ác ma.

Cô giật mạnh tay mình ra, ban đầu chỉ là muốn làm vậy để nàng tỉnh ngủ thôi, không ngờ hậu quả tệ hơn rất nhiều.

- Á..........đau.......hức......đau quá......hức........đau- Phương Nhi trong cơn mơ cảm thấy mình như vừa bị trượt chân té xuống núi vậy, cả phần bên mặt trái đều đột nhiên đau nhói.

Vâng, cái rút tau bất ngờ của Bảo Ngọc đã khiến cho toàn bộ bên mặt trái của nàng đập một cái mạnh xuống mặt bàn gỗ. Cô hoảng hồn bắt lấy gương mặt còn ngáy ngủ của nàng xem xét.

Nguyễn Phương Nhi mắt nhắm mắt mở vẫn chưa tỉnh ngủ nhưng cái má bên trái đau truyền đến khiến nàng không kiềm được nước mắt mà khóc. Bảo Ngọc nhìn nàng thút thít rơi nước mắt thì không tự chủ mà kéo nàng ôm vài lòng, tay nhẹ nhàng xoa xoa chỗ bị thương dường như muốn xoa dịu nỗi đau trên mặt của nàng vậy.

Cả một vùng bên má trái đỏ chói đập thẳng vào mắt cô, nhức mắt vô cùng. Học sinh trong lớp cũng bất ngờ chuyển sang thích thú hóng chuyện, giáo viên cũng lo lắng đi từ phía trên xuống xem sự việc.

- Đoán xem khi nào Nguyễn Phương Nhi đá cái hẹn với hội trưởng Ngọc? - một học sinh trong lớp khẽ nói với người bạn bên cạnh rồi cả hai cười phá lên. Bảo Ngọc khẽ nhấp môi chửi " đồ khùng"

- Hội trưởng Ngọc lần này quá đáng thật rồi. Dù gì cũng chỉ là ngủ trong lớp, làm người ta bị thương nửa cái mặt - Học sinh khác cũng thì thầm

- Do cô ta gác đầu lên tay hội trưởng thôi. Đều là tự chuốc lấy - Người bên cạnh học sinh đó đáp lại. Bảo Ngọc đột nhiên mở to mắt liếc hai kẻ nhiều chuyện kia khiến họ im bật

- Thầy Trúc, em xin phép đưa em ấy xuống phòng y tế ạ - Bảo Ngọc nhìn người kia đang tiếp tục ngủ trong lòng mình liền thở dài, tay cô vẫn tiếp tục xoa, dù gì cũng phải xoa để nhanh tan vết bầm, gì chứ đập như vậy chắc chắn sẽ để lại vết bầm lớn trên mặt.

Từ Ghét Thành Yêu 🦖🍭Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ