Chương 1
Sinh thời khai thiên lập điạ, Tây Mẫu Nương Nương đã tạo ra 2 thế giới giành cho tiên và nhân. 2 thế giới này ngăn cách giữa trời và đất. Cũng như 2 những người ở 2 thế giới này chưa bao giờ được gặp nhau. Lúc đó ở nhân giới có 1 chàng trai vô tình gặp 1 tiên nữ đang bị mắc kẹt ở nhân giới này, chàng sau khi giúp cô gái đã đem lòng yêu nàng và 2 người họ đến với nhau. Họ sống hạnh phúc bên nhau và có 1 đứa con. Thay vì hạnh phúc nối tiếp thì thảm họa đang ngày càng mở ra, đứa trẻ đó thừa hưởng sinh khí của bố mẹ nó, nó mang hắc khí trong người, càng lớn thì nó càng trở nên độc ác, nó giết cả bố mẹ nó. Từ đó tiên giới và nhân giới nổ ra 1 cuộc đại chiến. Cuộc chiến kéo dài ngàn năm chia cắt thế giới thành 3 phần: nhân giới, tiên giới và yêu giới. Tiên giới & nhân giới đã hợp tác vs nhau đánh lại yêu giới. Nhưnh sức mạnh của yêu giới quá lớn. Cuộc chiến cứ thế kéo dài qua bao năm không dứt, đến 1 lúc cả 3 giới đều cảm thấy cuộc chiến này không còn ý nghiã gì nữa nên đã đồng ý hòa hiệp. 3 người đã quyết định giao cho 1 bên 1 vật làm tin để chứng minh cho sự thỏa hiệp của 3 giới. Và đó là những đứa trẻ đã cứu vãn cuộc chiến. Đứa con của yêu giới đã giao cho nhân giới, đứa con của nhân giới đã giao cho tiên giới và đứa con của tiên giới đã giao cho yêu giới. Nhưng đó chưa phải là kết thúc, chính những đứa trẻ đã bắt đầu câu chuyện này... chúng sẽ tạo ra 1 thế giới hòa bình hay sẽ bắt đầu lại thảm họa năm xưa
Yêu Giới...
Tại ngọn núi Ngự Âm. Là ngọn núi cao trên 10ngàn m, cao đến nổi đâm thủng cả tầng mây, trên đỉnh núi đó có 1 cái hang động gọi là động Thánh Âm. Phiá trong hang động đó có 1 nam nhân đang từ từ bước ra, trước cửa hang đang có nguyên 1 dàng người xếp thẳng hàng, vừa thấy nam nhân dàng người liên quỳ xuống cung kính:
- Thiếu chủ, mừng ngài đã trở về
- được rồi các ngươi đứng dậy hết đi
- Ahhhhh...!!!!!- tiếng la phát lên cộng vs cái thân của 1 nam nhân nhảy lên đè tên kia xuống. Hắn khoái chí:
- Cuối cùng ngươi đã trở về. Ta nhớ ngươi chết đi được!
- grừm, bước xuống coi con heo mập kia. Trong thời gian ta vắng ngươi đã lên mấy kí lô vậy hả?? - người bị đè lườm hắn hỏi
- Ngươi thật phũ phàng, ít nhất cũng phải nói được câu "Nguyên đại ca à, dạo này nhìn huynh soái chết đi được ". Đúng là đồ Dịch Dương Thiên "Tỷ" ngốc
- Dịch Dương Thiên "Tỷ" cái đầu ngươi. Soái áh ngươi lại atsm à. Xuống ngay cho ta - Thiên Thiên 1 chưởng hất lão Nguyên ngã nhào xuống đất. Mông cậu hun đất cả 2 hòa hợp hóa thành nỗi đau. Nguyên ôm mông ca bài than trời trách đất:
- Thiên "Tỷ" à. Ta chỉ đùa 1 chút mà ngươi nỡ làm thế với cái mông tròn trĩnh xinh xắn của ta ...!!!
Thiên Thiên bẻ tay rốp rốp nhìn tiểu Nguyên với ánh mắt "trìu mến" :
- con mèo ngốc kia có lẽ lâu quá mới được gặp ta nên ngươi thèm ăn đập nhỉ?
- à...à...Thiên đại ca à...thật... ra ta...
Ngọn núi yên tĩnh, thanh bình bao lâu giờ thì:
- Áhhhhhhhhhh!!!!!!!! THIÊN "TỶ"...THA CHO TA...
- Ngươi còn dám nói Thiên "Tỷ" dẹp chữ "Tỷ" ngay cho ta - ngọn núi Ngự Âm ngày xx tháng xx năm xx. Đánh dấu sự kiện đại Nguyên nhà ta đã bị "xử đẹp" và Thiên Thiên tiểu hồ ly tu luyện lâu năm bây giờ đã được xuống núi.Tại tòa thành của tộc mao tinh
Có 1 vị tiền bối đã đứng trước thành khá lâu. Ông cứ đứng ngồi không yên. Đến khi nhìn thấy phiá xa đoàn người đang hộ tống Thiên Thiên & tiểu Nguyên trở. Ông nở nụ cười:
- Mở cổng thành ra ngay. 2 đứa con trai ta đã trở về!!!
Thiên Thiên vừa nhìn thấy vị tiền bối đó liền cung thỉnh ,cả tiểu Nguyên cũng vậy:
- Nghiã phụ, hài nhi đã về. Để người phải chờ... hài nhi thật bất hiếu.
- haha không sao... Không sao...2 đứa về là tốt rồi
Tiểu Nguyên nhảy vào ôm chầm phụ thân hắn:
- Phụ thân tên Dịch Thiên Thu kia lại bắt nạt con... huhu
[Dịch Thiên Thu trong 1 lúc quá lố đã vô tình nghĩ ra :)))]
- Chứ không phải con lại chọc Tiểu Thiên nên mới bị ăn đập sao??
- à...à... kệ con!!! 2 người lúc nào cũng 1 phe vs nhau
Cậu uất ức phụng phịu bỏ vào thành. Ông ta lắc đầu bó tay vs tên tiểu tử bướng bỉnh này. Thiên Thiên thì cười thầm khi nhìn thấy gương mặt tức tối mà vô cùng đáng yêu của tiểu Nguyên.
( mới bắt đầu truyện đã xuất kích cảnh Thiên Nguyên  ̄ˍ ̄... xin lỗi tiểu Khải. Sau này e sẽ đền cho a sau -_-||)
Ông quay sang Thiên Thiên:
- Con cứ kệ cái thằng ngốc đó đi. Con đi đường xa chắc cũng mệt rồi, mau vào trong tắm rửa đi...rồi ta có chuyện muốn ns vs con. Chuyện quan tới khuyển tộc
Nghe tới 2 chữ khuyển tộc, sắc mặt cậu liền thay đổi. Ánh mắt cậu nhen lên sự tức giận xen lẫn hận thù. Có lẽ thành quả bao năm cậu luyện tập trên núi đã đến lúc dùng đến rồi. Cậu chỉ gật đầu nhẹ 1 cái rồi lặng lẽ bước đi...
[Thiên sẽ đi tắm... *đỏ mặt*
Ta [tác giả] nhìn trộm được hơm ( ≧Д≦) ...
Thiên: "ta sẽ băm ngươi ra làm trăm mảnh nếu ngươi dám!!! "
Đàm phán chấp dứt -_-]
BẠN ĐANG ĐỌC
[KhảiThiên~HoànhNguyên ] KHUYỂN HỒ MẬT ÁI
RandomTa và hắn vạn kiếp cũng không thể bên nhau... Hắn và ta khi sinh ra đã định sẵn là kẻ thù của nhau vậy mà sao khi nhìn thấy hắn con tim ta lại đập rộn ràng ... còn hắn... đối vs hắn ta là gì?