Mảnh đất trống gần bìa rừng thoang thoảng mùi máu tanh. Gió lướt qua phiến lá xào xạc lên một âm thanh rợn người.
Azuka nằm quằn quại dưới nền đất, bên cạnh là vũng máu và một cánh tay nằm trỏng trơ ở giữa. Mắt nó đỏ hung lên, móng tay cũng dài ra. Dường như tất cả mọi thứ có thể tấn công cũng lộ ra hết rồi.
Tiếng gió như xé tan không khí ra thành nhiều mảnh rít lên một âm thanh rợn gai ốc.
Người Sát quỷ nhân trên thân thể có không ít những vết thương, thế nhưng đại đa số đều chỉ là những vết xước nhỏ không đáng nhắc đến. Lưỡi kiếm hắn dưới ánh trăng loé lên một màu bạc kì dị, máu chảy dọc theo lưỡi kiếm đọng xuống nền đất một mảnh đỏ tươi.
"Con quỷ nhỏ, ta sẽ là người tiễn người lên đường"
Bên tại Azuka chỉ còn thấp thoáng nghe được tiếng nói cùng tiếng gió.
Azuka quả thực từng nghĩ tới cái chết nhưng chưa từng nghĩ tới mình sẽ phải chết một cách lãng xẹt như thế này. Nó chỉ là ra ngoài chơi một lát, chỉ là đến thăm Daki một chút, đương nhiên cũng không hề có phòng bị mà thả hai tên thủ vệ ham ăn của bản thân đi mất.
Khi còn là người Azuka chưa bao giờ giết chết một ai cả, nhưng nó cũng coi là đã hành qua vô số người. Ai có thể không chịu khổ sở khi hầu hạ đại tiểu thư khó tính như Azuka cơ chứ. Azuka vẫn nhớ hình ảnh cô hầu nhỏ bởi vì ấm ức khi hầu hạ nó mà bàn tay nắm chặt, móng tay cầm vào da thịt đến chảy máu mà vẫn nhẫn nhịn. Nhưng nàng ta là nô mà Azuka lại là chủ. Dù thế nào cũng chỉ có thể một mực nhẫn nhịn, không nhịn được thì cũng phải cắn răng mà nhịn.
Đến khi trở thành quỷ rồi, dù có cãi thể nào thì cũng không cãi được việc con bé đã giết người. Không trực tiếp thì cũng gián tiếp, thậm chí còn đưa họ lên đĩa để ăn, một mảnh thịt cũng không còn.
Ác quỷ.
Không thể cãi lại.
Nhưng Azuka đói, bản thân chấp nhận làm ác quỷ cũng không thể một lần nữa chịu đau đớn rồi chết đi, nó không phải là thần thánh gì đó, chỉ là cực kì đói, không thể nhịn được. Vả lại dường như sau khi thành quỷ cảm xúc cũng trở nên lạnh nhạt dần, không còn cảm thấy mọi thứ xung quanh thú vị nữa, cũng không cảm thấy ghê tởm khi nuốt thịt sống.
Dù sao cũng là ăn thịt người, ăn ít hay ăn nhiều đều là đã ăn. Cũng không phân biệt quỷ tốt hay quỷ xấu, dù có muốn hay không muốn đều đã ăn rồi. Đã không thể nào cứu nổi nữa. Dần đắm chìm vào nó giống như chất gây nghiện.
Giương mắt nhìn lưỡi kiếm bạc đưa cao tắm mình trong trăng sáng đang xé gió hạ xuống.
Phập.
Lưỡi kiếm một lần nữa chém hụt, để lại thêm một bên cánh tay cùng mảnh kimono đỏ thấm đẫm máu tươi tanh turoi.
Sống rồi.
Bằng ý chí và nghị lực sống nào đó, Azuka nhanh chóng cố gắng hồi phục nguyên trạng được cánh tay. Nó phi vào rừng với tốc độ nhanh nhất của bản thân, tuyệt không dám ngoảnh đầu nhìn lại đằng sau. Chỉ sợ ngoảnh lại một giây thôi thì đầu cũng giữ không nổi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ KNY ] Trân Bảo
FanfictionMuzan có một trân bảo. Nó là đứa em gái song sinh với hắn. Là một con quỷ vô dụng. Nhưng Chúa quỷ vẫn luôn bảo hộ cho nó trong suốt kiếp người lẫn quỷ. Tuy nó yếu ớt nhưng không sao cả.. Vì nó là trân bảo của Kibutsuji Muzan. Hắn sẽ bảo hộ nó.