maeumi

364 44 2
                                    

sunghoon nằm sõng soài trên nền đất lăn qua lăn lại trong cơn chán nản. jakey lại bỏ em đi cặp bồ với đống tài liệu trên lầu mất rồi, đôi mắt thường ngày chỉ để ngắm em giờ lại dán vào cái màn hình laptop chết tiệt đó? poodle buồn, poodle dỗi, chán chường ngứa ngáy tay chân muốn đi chơi, mà tên người yêu ham việc của em cứ tối ngày ở lì trong phòng làm việc. đã thế đây ứ thèm, cho ở trong đấy đến già luôn!

không còn bồ thì mình còn bè còn bạn cơ mà, nghĩ vậy park sunghoon liền tách thân mình ra khỏi sàn nhà, bắt đầu lần mò sang nhà hàng xóm ở ngay cạnh rủ rê đôi mèo đi cháy phố. sau vài đợt chuông dài thì cuối cùng cũng có người ra mở cửa, chỉ là sao nhìn nó lạ quá?

"jjongsaeng? eo ơi sao nhìn mày tàn thế, mới ngủ dậy à?"

"không phải việc của mày, có chuyện gì?"

"thì chán quá tính qua rủ mày với jungwon đi chơi thôi"

"hôm nay bận rồi, bye" jay toan đóng cửa vào thì bị sunghoon chặn lại.

"ê thật ấy đi chơi với tao một hôm nay thui mà, thằng cún kia bỏ rơi tao òi"

"ơ hay thằng này, tao đã bảo bận là b-"

gâu gâu gâu!

"ê nhà mày có chó à? tao nghe tiếng sủa?"

"chó đâu mà chó, chưa già mà lãng tai rồi à? thôi mày xéo về nhà dùm bố, bận bù đầu bù cổ đây còn chơi với bời"

nói rồi con mèo đen không chút do dự đóng cửa cái rầm, sunghoon thầm nghĩ thằng này chắc mới cãi nhau rồi bị jungwon cào cho vài phát nên giận cá chém thớt đây mà. đầu tóc bù xù với cái mặt đỏ lừ chi chít những đường nét nghệ thuật thế kia thì dễ lắm. thôi thì chuyện nhà người ta, sunghoon cũng không nên chen vào làm gì. thay vì buồn bã sau khi bị con mèo đen độc mồm kia chửi vào mặt sáng sớm thì poodle quyết định gọi điện rủ rê tới anh heeseung.

chơi quá vui nên sunghoon quên luôn cái tiếng động lạ phát ra từ trong nhà jay và cả giờ về. đồng thời thành công làm sim jaeyoon, người rất ít khi giận dỗi cũng phải lên cơn. vừa đi chơi về đã thấy bạn người yêu mặt sưng mày xỉa khoanh tay ngồi ở sofa, sunghoon liền nhận ra mình đã chọc giận bạn người yêu thì cụp tai chờ mắng.

"bạn biết bây giờ là mấy giờ không?"

"cái đồng hồ kia mà, sao bạn hỏi em"

"vẫn còn thích cãi à?"

"huhu ai bảo anh cứ ôm công việc mãi cả tuần nay rồi, chả dành cho em chút thời gian nào nên em chán mới đi chơi chứ bộ..." sunghoon ức tới phát khóc, cái mỏ dẩu lên trách ngược lại người yêu.

jaeyoon vốn không muốn lớn tiếng em chút nào, mắng em thì nó cũng thấy xót chứ. họ sim chỉ sợ em sau này sẽ lại bỏ mình trốn đi chơi rồi quên cả giờ về thế này, không lành mạnh và nó cũng chẳng yên tâm chút nào. nó chủ quan cho rằng sunghoon vẫn luôn ở nhà nên chỉ lo cắm đầu cắm cổ vào làm việc, quần quật với máy tính suốt hơn nửa ngày trời, đến khi muốn tìm bạn nhỏ xinh yêu để sạc pin thì lại chả thấy người đâu. xem ra đây không phải lỗi của một mình em, cũng do jaeyoon vô tâm chỉ lo cho công việc mà cũng đã làm em tổn thương không ít.

jakehoon » nhà cún ở cạnh nhà mèoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ