"Cậu còn nhớ cô gái tên Kocho Shinobu không?"
"Hử?"
"Sinh viên khoa y xuất sắc nhất đợt trước ấy."
"À, Kocho Shinobu em gái của Tsuyuri Kanae ấy hả?"
"Hả?"
Cái hôm Tomioka Giyuu cùng tổ điều tra giải quyết gọn gẽ vụ án hai vợ chồng bị sát hại và xác nhận xong hung thủ là con trai hai vợ chồng, lúc anh chuẩn bị ra về thì cô gái trong tổ giám định nổi bật với chiếc kẹp bươm bướm xanh tím đến bắt chuyện với anh. Giyuu không có ý định nán lại lâu, nhưng vì căn bản anh không đi cùng xe cảnh sát trở về đồn nên anh cũng không có ý kiến. Lúc này, sân trường đại học rất vắng, chỉ còn lác đác vài bóng người, xe cảnh sát đã về trước từ lâu, những người làm công tác điều tra bây giờ chỉ còn lại Giyuu và Shinobu. Cô gái mỉm cười dựa lưng vào tường, đưa tay vân ve lọn tóc mai rũ xuống che khuất một bên má, cất giọng dịu dàng.
"Tôi khá bất ngờ khi anh hét lên ban nãy đấy, Tomioka-san."
"..." Người đàn ông im lặng không đáp, không biết là do anh ta không hiểu, không để tâm hay là không biết nói gì nữa. Thế nhưng, Shinobu chẳng mấy để tâm đến điều đó, cô tiếp lời. "Từ lúc theo học ngành y cho đến bây giờ, tôi đã đối diện với rất nhiều người xem trọng mạng sống, vì bác sĩ là phải cứu người mà." Shinobu nghiêng đầu, rũ mi. "Thế nhưng, đối đãi như thế với một kẻ đã giết người, đây chính là lần đầu tiên tôi thấy."
Shinobu thì thầm với giọng kiên định, thiếu nữ nhận ra ánh nhìn của người đàn ông, liền quay sang, chớp mắt một cái với ý hỏi gì đó.
"Cô...đã từng đánh mất một ai đó chưa?"
Một khoảng im lặng kéo dài sau khi Giyuu kết thúc câu hỏi. Shinobu như ngơ người ra, rồi cúi đầu nhìn xuống chân, hai tay bắt chéo ra sau như đang suy nghĩ điều gì đó quan trọng. Anh nhìn cô gái có vẻ hơi khó xử, lại nhận ra câu hỏi có chút thiếu tinh tế của mình, thế nhưng Giyuu vẫn không biết làm gì để cứu vãn tình thế - anh tệ trong khoản giao tiếp xã hội. Cũng may, người ta hay nói thiếu ở đâu thì bù ở đó, nên Shinobu lại rất có tài năng giao tiếp, cô mỉm cười đưa không khí trở lại ban đầu.
"Đối với tôi, mất mát là một phần của đời người. Tôi cho rằng đã làm việc ác thì phải nhận quả báo. Giống như việc đã giết người thì đáng lẽ phải xuống địa ngục để đền mạng vậy." Cô lại ngẩng đầu lên nhìn Giyuu - cái người gì mà cao khiếp, hơn cô hẳn một cái đầu, mong chờ một câu trả lời nào đó từ anh ta. Shinobu muốn biết thêm về anh ta, về cái nghề mà anh ta chọn, để có thể hoàn thành kế hoạch của mình.
"Cảnh sát làm việc theo luật. Vì vậy, căn bản chúng tôi thi hành công vụ vì luật, và người vi phạm luật thì phải xử phạt theo luật, không thể để cho hung thủ có suy nghĩ chết là hết được."
Thế nhưng, có đôi lúc, họ cũng chỉ biết lắc đầu bất lực, khi để vụt mất những thứ tồi tệ đã gây hại cho dân thường, giống như sở cảnh sát Tokyo bốn năm về trước vậy.
Shinobu lại lần nữa rơi vào trầm tư, cô đưa mắt nhìn xa xăm đâu đó, như thể đang chìm vào suy nghĩ của riêng mình. Cô không hề nhận ra từng đường nét trên khuôn mặt mình, từ làn da trắng mịn màng, hai má hơi hồng lên, đôi mắt tựa như những vì tinh tú màu tử đằng, sóng mũi thẳng cùng cánh môi hồng nhẹ nhàng đều đang được Giyuu ngắm nhìn cặn kẽ, như thể cô sinh ra chính là để làm lu mờ vẻ đẹp của người khác vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
| GiyuShino Fanfiction | Ánh Sao
FanfictionAuthor: p'ierr Summary: Ánh sao rực rỡ giữa bầu trời đêm, chỉ một và duy nhất, chỉ dành cho người mà tôi yêu. Thế nhưng, ánh sao phải chăng cũng sẽ có lúc phải tàn phai? Thể loại: 1v1, trinh thám, hành động, cảnh sát điều tra x bác sĩ pháp y