Tôi vội vã chạy ra khỏi quán bỏ mặc mọi người ở lại, mặc dù biết rằng điều đó sẽ khiến bọn nó khó xử, nhưng phải làm sao đây ? Tôi sợ điện thoại bị hư, nếu không khởi động được thì chắc tôi chết mất. May thay gần đó có một cửa hàng sửa điện thoại, chủ cửa hàng bảo vì tôi đã nhanh tay lấy nó lên nên vẫn sửa được. Tuy có chút không lễ phép nhưng tôi vẫn hối thúc chú ấy sửa giúp tôi dù thời gian sẽ khá dài. Trong tiệm dường như còn có 1 vài người khác, đến phiên tôi sửa xong cũng đã 10 giờ tối. Lúc ra khỏi tiệm, tôi ngồi vào góc khuất bên cạnh tiệm để xem lại điện thoại. Tôi mở ra phần hình ảnh và kiểm tra xem có tấm ảnh nào bị mất không. May mà tất cả hình ảnh vẫn còn. Tôi lướt mãi lướt mãi, những tấm ảnh cứ như cuộn phim chạy ngang qua trí nhớ, chỉ là cuộn phim này tôi không muốn xem đến đoạn kết ...
Cuối năm lớp 10 tôi được một cậu bạn cùng lớp theo đuổi, cậu ấy tên Dương Gia Huy, mãi đến gần giữa năm 11 tôi mới chấp nhận yêu cậu ấy, thực ra tôi cũng đã rung động trước cậu chàng đẹp trai này, chỉ là tôi sợ người ta sẽ soi mói, sợ họ sẽ bảo cậu ấy " khác người ", " 2 đứa con trai mà yêu nhau ", nhưng trước sự cảm thông, chăm sóc của cậu chàng tôi vẫn chấp nhận. Quả thật, Gia Huy rất nuông chiều tôi, tôi nói tôi thích hoa hướng dương, người đó sẽ học móc len cho tôi một chậu hoa hướng dương, trong những cuộc hẹn, cậu chàng thường sẽ mua 1 bông hoa tặng tôi, có một lần tôi hỏi vì sao không tặng bó hoa mà lại tặng mỗi 1 bông hoa, tôi hay trêu cậu ấy keo kiệt, chỉ tặng mỗi 1 bông. Sau đó người nọ bật cười, bảo mỗi một lần gặp nhau là 1 bông hoa, cả đời này đều sẽ là 1 bông hoa, vì vậy, đến khi bọn tôi đã già thì chắc chắn nhà của bọn tôi sẽ đầy hoa mà anh ấy tặng tôi. Bọn tôi yêu nhau đến khi lên đại học, tôi bắt đầu quen biết thêm mọi người trong CLB thể thao, nào là Cự Giải, Bạch Dương, Sư Tử, ... Bọn họ cũng rất ủng hộ tôi và Gia Huy, có lần tôi học thêm bị mắc mưa, cậu ấy đang ăn tối cùng gia đình trong nhà hàng vẫn trốn ra đón tôi về nhà. Kể từ khi ấy, tôi đã chắc rằng chàng trai này sẽ là người duy nhất mà tôi luôn giữ trong tim. Mỗi lần tôi mắc lỗi ở trường, Gia Huy sẽ là người bật cười đầu tiên, cũng là người vừa cười vừa làm dịu giảng viên để bọn họ không phạt tôi. Sau đó ba mẹ cậu ấy biết hai đứa yêu nhau, ba đã đánh cậu ấy một trận, nhưng ngày hôm sau gặp tôi, mặc dù cánh tay có vết bầm tím nhưng người nọ vẫn cười nói " ba mẹ đang dạy anh phải biết trân trọng em đó, sau này lấy nhau không được cãi lời vợ ", tầm nửa năm sau quả thật ba mẹ cậu ấy cũng chấp nhận, sau này tôi hay sang nhà Gia Huy ăn cơm. Bọn tôi yêu nhau đến cuối năm 1 đại học, tôi nhớ rõ còn 1 tuần nữa là sinh nhật của tôi, hôm ấy tôi bị bệnh nên nghỉ ở nhà, do tác dụng của thuốc nên tôi ngủ đến tận 7 giờ tối, sau đó tỉnh dậy liền đi tắm. Vừa tắm xong, tôi kiểm tra điện thoại thì nhìn thấy cuộc gọi nhỡ từ cậu ấy 1 tiếng trước. Hình như lúc đó tôi vẫn đang ngủ, tôi gọi lại nhưng không thấy ai bắt máy, gọi thêm 2,3 lẫn vẫn không được, tôi thầm nghĩ có thể cậu chàng đang bận gì đó nên không bắt máy. Nhưng lạ nhỉ, bình thường dù có bận Gia Huy vẫn sẽ gửi voice cho tôi bảo anh đang bận, sẽ gọi lại cho tôi ngay. Hôm nay lại không có tin nhắn nào. Tôi sấy khô tóc, định đi nấu gì đó ăn cho qua bữa rồi sẽ gọi lại cho anh, nào ngờ vừa sấy xong đã nhận được tin nhắn ba mẹ anh ấy gọi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ 12cs BL/GL ] Serein
Roman pour AdolescentsCuộc sống sinh viên đại học với ngôi trường được mệnh danh là lãnh địa bia đia :))