-5-

115 10 1
                                        

Đúng 6h00 , tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên , thường ngày nếu nghe thấy tiếng chuông thì một trong hai người sẽ tỉnh dậy và gọi người bên cạnh nhưng hôm nay có vẻ lạ hơn. Tiếng chuông reo dù to nhưng cả hai bạn nhỏ này chẳng ai tỉnh giấc cả , đơn giản vì đêm qua hai người không ngủ được nên ngồi cùng nhau tâm sự chuyện đêm khuya và y như rằng đến sáng thì chẳng ai tỉnh được vì quá buồn ngủ . Tới 6h20 mọi người đều đã chuẩn bị xong đồ để đi tập , đợi mãi mà vẫn không thấy Song Thúy có mặt , Bích Tuyền lo lắng liền chạy qua phòng của hai người coi sao , Tuyền liên tục gõ cửa và gọi:

"Chị Thúy ơi, 2 chị làm gì lâu vậy , mọi người đang chờ kìa"

Với chất giọng của Bích Tuyền thì không ai có thể không tỉnh cho được . Lê Thúy có vẻ nghe được gì đó nên lê lết cái thân xác mệt mỏi của mình ra mở cửa
"Nửa đêm nửa hôm , mày qua đập cửa , gọi chị mày làm gì vậy"
"6h rưỡi rồi đó bà nội, còn đêm đâu nữa"
Vừa nghe Bích Tuyền nói xong , Lê Thúy tỉnh ngủ hẳn vội vã chạy vào gọi Đinh Thúy dậy
"Thúy ơi, em ơi dậy đi quá giờ rồi"
"Mấy giờ rồi chị , còn sớm mà"
"Sớm gì nữa, 6h30 rồi dậy nhanh lên đi"
Đinh Thúy nghe xong cũng choàng tỉnh , cả hai vội vệ sinh cá nhân sửa soạn đồ gần mất 30phút. Mọi người đợi hồi lâu thì cũng thấy Song Thúy chạy xuống nhà ăn.

"Hai mẻ làm gì lâu vậy, mỗi lần toàn thấy dậy sớm nhất , hôm nay qua gọi vẫn thấy ngủ chương thây nứt cốt ra" Bích Tuyền thắc mắc hỏi

"Hôm qua hai chị oder cà phê uống cho tỉnh táo, đến tối thì ngủ không được nên ngồi tâm sự"

"Này mọi người nãy em lên gọi 2 bả chị Lê Thúy ra nói 'đêm hôm qua phòng chị gọi chi vậy' em bảo 6h30 rồi , chị ấy nghe thấy xong liền tỉnh bơ , nhìn mặt lúc đó hài dã man "

"Trời ơi cíu tui, mày nói ra thế quê chết chị mày rồi, nhầm xíu thôi mà "

Cả đám cười phá lên trước sự ngại ngùng của Lê Thúy.

_______________________________

Trong lúc tập có vẻ cả hai người đều mệt do không ngủ đúng giờ và thiếu ngủ khiến tốc độ của buổi tập giảm đánh kể . Khi chuyền hai Yến Nhi đang tạo một đường chuyền cho Đinh Thúy , cô bật lên đập bóng 1 cách rất chuyên nghiệp, nhưng vừa đập bóng xong vì sức khỏe hơi yếu cộng thêm thiếu ngủ khiến cho cô bé tụt huyết áp và ngất xỉu. Lê Thúy đứng đằng sau, vừa tia mắt nhìn thì vội chạy đến để đỡ lấy em, cả đội dừng bóng nhìn về phía Song Thúy ,ai nấy cũng đều lo lắng . Mọi người chưa kịp hoàn hồn thì Lê Thúy đã bế em lên và chạy tới phòng y tế của clb. Cô đợi bác sĩ khám cho em rồi nán lại ngồi chờ em tỉnh nhưng chưa được bao lâu thì đồng đội tới gọi cô tới tập chiến thuật :

"Chị ơi , chị Đinh Thúy có sao không , thầy gọi chị tới tập chiến thuật kìa"

"Cháu cứ đi tập đi, để Thúy ở đây cô chăm sóc thay cháu nhé " Cô Y tá

"Dạ, cháu cảm ơn cô, khi nào em ấy tỉnh thì cô báo cho cháu nha"

.....

Vừa hết giờ tập , Lê Thúy đã chạy ngay tới phòng y tế để coi người tình của mình đã tỉnh chưa. Vừa bước vào cô thấy Đinh Thúy đang ngồi tựa người vào chiếc gối kê cạnh tường

0816 (Song Thúy)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ