vi.

153 29 1
                                    

kang taehyun ngồi bên bàn làm việc, thao tác lật sách vẫn đều đều nhưng tâm trí sớm đã đặt lên những vị tinh tú trên khoảng trời đen. cậu đang mải ngẫm nghĩ về việc mình tâm đắc nhất bây giờ - theo đuổi choi beomgyu. cậu thích anh nên mới ngày đêm kiếm chuyện trêu chọc người ta, lúc này nhìn lại mới thấy ấu trĩ không thể tả. cũng tại ngày đầu tiên được đổi đơn vị thực tập ở trường, anh chính là người đầu tiên gặp mặt với cậu. trò chuyện vài câu, taehyun nhận ra người trước mặt tâm tình rất trái ngược cậu nhưng không hề có ác ý.

nhưng cậu chẳng biết mình đã làm gì sai mà ngày hôm đó, beomgyu lại chơi xấu cậu khiến học sinh và giáo viên trong trường phải bàn tán về cậu một cách mất mặt thế. vốn là người quan trọng hình tượng nên taehyun sao có thể bỏ qua được, cứ thế tức giận mắng mỏ anh. dần dà càng về sau mối quan hệ càng xấu đi, ai cũng tinh ý nhìn ra beomgyu không thích ở gần taehyun, còn về phía taehyun thì không rõ.

nếu như vẫn yên bình làm bạn thì lúc này anh và cậu phải thân lắm, taehyun mơ mộng.

cậu - kang taehyun, sau biết bao nhiêu năm bị bảo rằng vô tâm, lần đầu nếm cảm giác thất tình.

.

lại thêm một buổi sáng, bộ phận khoa học - xã hội không nghe lấy một tiếng cãi cọ.

beomgyu hôm nay đột nhiên nghiêm túc không nói lấy một lời nào, từ khi đến đây đã cặm cụi xem giáo án rồi lên lớp. taehyun thì hay rồi, vẫn giữ phong độ như mọi khi trầm lặng nhất phòng. học sinh lại bắt đầu đồn đại, hai người này phải chăng đã xảy ra chuyện gì cực kì nghiêm trọng đến mức mặt nhau cũng chẳng thèm liếc. hết giờ, chỉ thấy beomgyu rất nhanh chóng thu dọn đồ đạc ra về đầu tiên, khiến đồng nghiệp bên cạnh cũng phải bất ngờ. chỉ nghĩ rằng tâm tình anh không tốt, không còn hứng thú pha trò nên chẳng hỏi han gì.

cái nắng không hề bớt oi ả đi dù lúc này đã là cuối ngày. taehyun ủ rũ cuốc bộ trên con đường quen thuộc dẫn về phòng trọ. nhưng rồi ngẫm nghĩ thế nào, mũi giày taehyun lại xoay đầu, hướng về một quán rượu bình dân. cậu muốn uống cho khuây khỏa đầu óc, bớt đi cảm giác nặng nề cứ bấu víu lấy mình.

chỉ là ngạc nhiên chưa, vừa bước vào đã thấy bóng lưng của ai quen mắt lắm, đang gục ở góc bàn nơi khuất người nhất.

trong tim taehyun vừa hẫng một nhịp, vô cùng đắn đo có nên bước tới không. chỉ là nhận ra bản thân không quen biết thân thiết, liệu lại gần rồi có trở nên mất lịch sự không.

nhưng taehyun chỉ gạt vội chúng ra khỏi đầu, lấy can đảm đến trước mặt người kia ngồi xuống. cậu gọi phục vụ thêm một chai rượu rồi quay đầu nhìn beomgyu dò xét. ôi trời, không hiểu anh đã ở đây bao lâu mà chai rượu rỗng trên bàn đã vứt lăn lóc.

-"beomgyu"

cậu nhẹ giọng gọi, lâu lắm rồi mới nhắc lại cái tên này. bình thường trên trường cậu rất ngại gọi tên anh, hầu như xưng hô chỉ là 'tôi - anh' hay chủ ngữ lặp lại đều là 'giáo viên choi'. nhưng taehyun không bao giờ phủ nhận mình rất thích được beomgyu gọi tên, dù ý chỉ đằng sau chẳng tốt đẹp chút nào.

beomgyu nghe tiếng người gọi thì ngẩng đầu lên. anh đã uống nhiều rượu đến mức hoa mắt nhìn ra kẻ trước mặt là kang taehyun rồi này. taehyun nhìn hai vệt má ửng hồng trên gương mặt anh, mỉm cười nhẹ.

tg ; teacherNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ