Chương 9: Hóa hình

165 18 0
                                    

Bạch Tố Chân không nhớ ra đã cùng Trầm Thanh kết thành nhân quả gì.

Nhưng đối với hắn mà nói, không nhớ ra cũng chẳng sao, dù sao cũng đã mang theo Trầm Thanh, sớm muộn gì cũng biết.

Nhưng biết hiện lúc ban ngày của cậu khiến hắn không thể hiểu nổi.Con rắn kia đôi đối với Trầm Thanh giống như tráng hắn đứng trước đứa trẻ con vậy.Rõ ràng chịu uy hiếp như vậy, Trầm Thanh rõ ràng bị dọa đến toàn thân run rẩy, vì sao lại tiếp tục ở cạnh hắn?

Động vật khi đối diện với bản năng thì luôn lấn át lý trí ,yêu quái cũng vậy.Dưới tình huống này, cơ bản là không thể suy nghĩ nổi.

Rốt cuộc vì cái gì mới khiến Trầm Thanh không trốn?

Hắn không hiểu, liền muốn nhìn xem Trầm Thanh khi nào sẽ rời đi, lại không ngờ rằng bị dọa đến mềm nhũn cả người mà vẫn chưa chịu đi.Cuối cùng đành đem cậu nhét vào tay áo một lần nữa.

Đồng thời cũng bỏ qua sự hoài nghi.

Sợ đến mức như vậy còn ở lại, vậy đã rõ...Bản thanh đối với Trầm Thanh quan trọng đến mức nào.

Nhưng hai người hình như chưa từng gặp nhau.

Vẫn là vì nhân quả không biết tên giữa bọn hắn?

Bạch Tố Chân mở mắt.

Hình ảnh tiểu xà màu xanh đập thẳng vào mí mắt, nhìn chằm chằm mình, nó dường như muốn bò lên.Nhưng không biết nghĩ tới cái gì mà lại cuộn thành một đoạn.

Tiếp qua ba trăm năm, có thế điểm hóa cho nó một chút để vật nhỏ này sớm hóa hình.

Bạch Tố Chân thầm nghĩ, liền chỉ ngón tay đến cái đầu nhỏ của Trầm Thanh .

Trước tiên nên nói cho Trầm Thanh biết sử dụng yêu lực đã

Đầu ngón tay dường như gọi nhắc đến sự tình diễn ra lúc ban ngày, liền muốn né.

"Đừng nhúc nhích".Bạch Tố Chân mở miệng ra lệnh .

Vẫn là thói quen.

Quả nhiên , tiểu xà lúc đỏ ở lại là do phần nhân quả này.

Chỉ là , nhân quả này còn ảnh hưởng đến hảo cảm của đối phương?

Nhìn Trầm Thanh không động đậy được , Bạch Tố Chân cảm thấy hoài nghi, ngón tay lại không dừng lại mà tiếp tục truyện linh khí cho Trầm Thanh.

Bạch quang bao lấy thanh xà , có xu thế mở rộng ra.

Ngày lập tức Trầm Thanh kêu lên một tiếng, đây là tiếng kêu mà phàm nhân không nghe được,Bạch Tố Chân trong lòng run lên, hai mắt mở to.

Xảy ra chuyện gì?

Tia linh khí kia là do hắn độ cho Trầm Thanh , để cậu biết cách sử dụng yêu thuật, trừ cái đó ra thì không còn gì khác.Nhưng bây giờ Trầm Thanh lại dần dần mở rộng ánh sáng trắng bao quanh thân , thống khổ kêu lên.

Bạch Tố Chân không kịp nghĩ ngợi nhiều, liền đưa tay chạm vào ánh sáng trắng kia...Nhưng cầm vào lại là cổ tay lạnh buốt của nhân loại.

Cùng ...

"Đại nhân..."

Đây là ngôn ngữ của nhân loại.

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ